Một số đề xuất về viết bài tâm đắc thể hội
[MINH HUỆ 08-06-2010] Chúng tôi khuyến khích tất cả các học viên viết bài chia sẻ tâm đắc thể hội để đóng góp cho môi trường tu luyện của chúng ta và giúp nhau cùng đề cao, đồng thời, bản thân việc viết bài chia sẻ này cũng chính là một quá trình tu luyện. Bởi vậy, chúng tôi đã tổng hợp thành những đề xuất dưới đây và các đoạn Pháp về việc viết bài chia sẻ tâm đắc thể hội để các đồng tu “dĩ Pháp vi Sư” khi viết bài. Đây là những đề xuất rút ra từ nhiều năm thẩm duyệt, thảo luận, và biên tập các bài tâm đắc thể hội, nhưng chưa phải là toàn diện hay tối ưu, bởi tác giả cũng chỉ là những học viên đang trong quá trình tu luyện. Có gì chưa phù hợp với Pháp, kính mong các đồng tu chỉ ra hoặc góp ý để chúng tôi cải thiện.
Chia sẻ về quá trình
Nội dung này bao gồm quá trình đề cao tâm tính, vượt quan trong tu luyện nhờ học Pháp, hay phối hợp với các đồng tu. Để giúp độc giả dễ hiểu các ý chính, bài viết nên có những minh họa bằng các sự kiện và mạch tư duy mà tác giả đã trải qua, như vậy sẽ giúp độc giả lý giải sâu sắc hơn về Pháp và đề cao tâm tính.
Sư phụ giảng,
“Tôi vẫn thường giảng câu này, tôi nói rằng kết quả cuối cùng như thế nào thì tôi không coi trọng lắm, khi Chính Pháp hoàn thành thì đó đều là tất nhiên. Trong Chính Pháp bất kể có kinh [tâm] hiểm [nguy] như thế nào, thì kết quả [vẫn] là tất nhiên, do vậy tôi không quá chú trọng đến cái đó, là vì nó là tất nhiên sẽ thành. Tôi trân trọng nhất là quá trình. Hết thảy quá trình của sinh mệnh mới là chỉnh thể của sinh mệnh ấy.” (“Giảng Pháp tại Thủ đô Mỹ quốc”)
“Tất nhiên quá trình tu luyện là một quá trình rất chậm, phải phó xuất rất lớn. Nhọc cái gân cốt, khổ cái tâm chí, không dễ dàng chút nào. Ở trong va chạm giữa người với người thì tâm ấy có thể bất động hay không? Trước những lợi ích thiết thân của cá nhân thì cái tâm ấy có bất động hay không? Những sự việc ấy làm được rất khó; do đó không phải muốn đạt được mục đích ấy liền có thể đạt được đâu. Tâm tính của người ta, đức của người ta đều cần phải tu lên trên mới có thể đạt được mục đích như vậy.” (Bài giảng thứ Chín, Chuyển Pháp Luân”)
Trích dẫn Pháp
Chúng ta chỉ có thể chia sẻ cách lý giải của mình về Pháp tại tầng thứ tương ứng của mình, vì vậy, bài chia sẻ cần trích dẫn Pháp khi phù hợp để đảm bảo chúng ta không lý giải lệch hay khiến người khác đi chệch.
“Không cho phép chư vị dùng lời nói nguyên gốc của tôi mà nói thành lời của chư vị; nếu không, đó chính là hành vi trộm Pháp. Chư vị chỉ có thể dùng lời nguyên gốc của tôi mà giảng, [nói] thêm rằng Sư phụ đã giảng như vậy, rằng trong sách đã viết như vậy; chỉ có thể nói như thế. Tại sao? Bởi vì một khi chư vị nói như thế, thì có mang theo lực lượng của Đại Pháp.” (Bài giảng thứ Ba, Chuyển Pháp Luân)
Nghĩ cho người khác
Người tu luyện viết bài chia sẻ là vì lợi ích của người khác. Chúng ta cần ghi nhớ điều này. Hãy tập trung vào những ý chính, không cần chia sẻ mọi điều đã xảy ra trong quá trình tu luyện trong một bài viết duy nhất. Chỉ cần tập trung vào một vài ý chính. Hãy bỏ đi những chi tiết không quan trọng đối với câu chuyện hoặc mục đích của bài viết.
“Tôi cũng muốn nói rằng, bản tính của quý vị trong quá khứ về căn bản là vị ngã và ích kỷ. Từ nay trở đi, bất kể quý vị làm điều gì, hãy nghĩ đến người khác trước, như thế để thực ngộ được vô ngã và vị tha. Từ nay trở đi, dẫu quý vị làm gì, hãy quan tâm đến người khác—thậm chí đến cả thế hệ tương lai—cùng với sự ổn định vĩnh cửu của Đại Pháp.” (“Phật tính vô lậu”, Tinh tấn yếu chỉ)
“Tôi thường nói, nếu tất cả những gì một người muốn chỉ là điều tốt cho người khác, thì những điều anh ta nói ra có thể làm người nghe cảm động khóc lên được.” (“Thanh tỉnh”, Tinh tấn yếu chỉ)
Hướng nội, không nhìn vào người khác
Khi gặp mâu thuẫn hay vấn đề, người tu luyện sẽ hướng nội để tìm ra nguyên nhân của những vấn đề đó. Chúng ta không nên biến bài viết của mình thành phương tiện trút bỏ sự bất bình trước thiếu sót của người khác, thay vào đó, hãy tập trung vào quá trình tìm ra thiếu sót của chính mình và vượt quan trong mâu thuẫn.
“Tu luyện chính là hướng nội mà tìm, dù đúng hay sai cũng đều tìm trong bản thân mình; tu chính là tu bỏ cái tâm con người. [Nếu] cứ không tiếp thu chỉ trích và phê bình, cứ hướng ngoại mà chỉ trích, cứ phản bác ý kiến và phê bình của người khác, [thì] đó là tu luyện sao? Đó là tu luyện thế nào vậy? Đã quen với việc chỉ nhìn thấy chỗ thiếu sót của người khác, từ trước đến nay vẫn không coi trọng việc tự xét bản thân; người ta tu tốt cả rồi còn chư vị vẫn như vậy hay sao? Sư phụ chẳng phải đang trông chờ chư vị tu tốt ư? Tại sao chư vị không tiếp thu ý kiến và chỉ luôn đi nhìn vào người khác?” (“Giảng Pháp tại Pháp hội thành phố Los Angeles”)
Chứng thực Pháp
Hãy để lại ấn tượng chính diện về Đại Pháp và các đệ tử Đại Pháp trong bài viết. Nói vậy không có nghĩa là né tránh viết về những vấn đề hay thiếu sót của bản thân trong tu luyện. Tuy nhiên, bài viết không nên chỉ đơn thuần là kể lại những điều phụ diện, mà nên lột tả quá trình vượt qua những điều tiêu cực đó thông qua hướng nội và chiểu theo Pháp của Sư phụ. Tránh đi vào chi tiết không cần thiết về những sai lầm trong quá khứ.
“Không nên biến hội chia sẻ kinh nghiệm do trạm phụ đạo tổ chức thành một buổi tự phê bình. Pháp hội trang trọng như thế đâu phải để phô diễn mặt tiêu cực xã hội, lại càng không nên ép buộc học viên khai ra những thiếu sót sai lầm trong quá khứ khi họ vốn chỉ là người đời; làm thế quý vị có thể gây ra những tác động xấu, nghiêm trọng làm ảnh hưởng đến uy tín Đại Pháp. Quý vị phải rõ, mình nên làm gì, không nên làm gì. Tu luyện rất nghiêm túc. Pháp hội có mục đích giúp học viên tinh tiến, khuyếch trương Đại Pháp, chứ không phải để công bố những sai sót quá khứ của học viên. Họ cần phát biểu về việc tu Đại Pháp của mình, chứ không phải gom thải cái gọi là “nước bẩn!” (“Thanh tỉnh”, Tinh tấn yếu chỉ)
“Trong các bài viết cũng có nhiều phân tích và tìm rõ ra những chỗ thiếu sót một cách có lý tính, và là những trao đổi để chứng thực Pháp, để giảm thiểu tổn thất, để các bạn đồng tu đều có thể chính niệm chính hành, để nghĩ ra các cách giúp các bạn đồng tu nào đang bị bức hại, cứu độ con người thế gian nhiều hơn nữa.” (“Thành thục”)
Tránh chỉ bảo người khác
Người tu luyện đã ngộ được các Pháp lý cao tầng trong Đại Pháp dễ rơi vào tình trạng chỉ bảo khi chia sẻ với các đồng tu. Viết bài là một cơ hội để hướng nội và trừ bỏ chấp trước này.
“…không được trộn lẫn những gì của cá nhân vào trong Đại Pháp. Trong quá trình truyền công, bất kể là thiên mục của chư vị đã khai mở cũng vậy, chư vị đã nhìn thấy được gì cũng vậy, đã xuất được những công năng nào cũng vậy, chư vị không được dùng những gì mình thấy mà giảng Pháp Luân Đại Pháp của chúng tôi. Một chút sự tình mà chư vị ở nơi tầng ấy nhìn thấy được có thể quá sai khác, quá ư sai biệt so với hàm nghĩa chân chính của Pháp mà chúng tôi giảng. Do vậy từ nay trở đi khi chư vị truyền công, phải hết sức chú ý điều này; có như vậy mới có thể đảm bảo những gì nguyên gốc của Pháp Luân Đại Pháp chúng tôi là bất biến.
“Cũng không cho phép theo phương thức truyền công này của tôi, không cho phép dùng hình thức mở lớp lớn giảng Pháp như tôi; chư vị không thể giảng Pháp. Bởi vì những gì tôi giảng, ý nghĩa rất sâu xa, kết hợp với những điều tại cao tầng mà giảng. Chư vị tu luyện tại các tầng khác nhau, trong tương lai sau khi chư vị đề cao [tầng], chư vị nghe lại băng thâu âm này, chư vị sẽ không ngừng đề cao; chư vị không ngừng nghe, thì chư vị sẽ cứ mãi có được lĩnh hội mới, có thu hoạch mới; đọc sách lại càng như vậy. Những lời tôi giảng đã kết hợp với những điều rất cao thâm; do vậy chư vị không thể giảng được Pháp này. (Bài giảng thứ Ba, Chuyển Pháp Luân)
Tránh đưa vào những khái niệm không có trong Pháp
Hầu hết chúng ta đã tích lũy nhiều thứ hậu thiên trên con đường tìm kiếm chân lý. Những thứ này có thể không xấu, nhưng chắc chắn thấp hơn Pháp mà chúng ta đang nỗ lực đồng hóa theo. Bởi vậy, chúng ta cần cẩn thận tránh đưa những khái niệm ngoại lai vào bài viết, để tránh phá hoại Pháp hay dẫn các đồng tu đi lệch.
“Chúng tôi giảng rằng tu luyện phải chuyên nhất; bất kể chư vị tu như thế nào, thì cũng không thể trộn lẫn với những thứ khác mà loạn tu.” (Bài giảng thứ Ba, Chuyển Pháp Luân)
“…nhất định phải chuyên nhất; ngay cả ý niệm của công pháp khác cũng không được xen lẫn vào.” (Bài giảng thứ Ba, Chuyển Pháp Luân)
“Không nên máy móc lặp theo ngôn từ do người đời sử dụng hay nói đến. Chẳng phải như thế là ghép thêm vào Pháp hay sao? […] Tất nhiên, hiện nay có một số thuật ngữ không thích hợp vẫn còn đang lưu hành. Quý vị hãy tự nghĩ xem: Nếu hôm nay thêm một chữ, mai thêm một từ, rồi thời gian qua đi cho đến thế hệ tương lai chẳng còn có thể nhận ra chữ đấy là của ai nữa, và Đại Pháp dần dần biến đổi. (“Phật tính vô lậu”, Tinh tấn yếu chỉ)
Tránh hiển thị
Người tu luyện nên chia sẻ những điều mỹ hảo trong quá trình tu luyện và giảng chân tướng khi chia sẻ thể hội và cách lý giải của mình. Khi hướng nội, chúng ta sẽ nhận rõ ra thế nào là chia sẻ với mục đích mang lại lợi ích cho người khác, thế nào là báo cáo thành tích để tô vẽ cho hình ảnh của bản thân.
“Các đồ đệ rất cần phải trao đổi với nhau kinh nghiệm và hiểu biết trong quá trình tu tập. Không có gì là sai trái khi giúp nhau cùng tiến bộ, miễn là không có mục đích khoe khoang.” (“Pháp hội”, Tinh tấn yếu chỉ)
“Không còn cái tâm con người với hình thức báo cáo công trạng như “tôi không nói thì sẽ chẳng ai biết”… (“Thành thục”)
“Những bài viết không còn [vương vấn] những câu chữ hoa lệ và rắc rối lòng người nữa, mà là chân thực, chuẩn xác, thanh tịnh, và không mang theo cái tình của con người.” (“Thành thục”)
Học Pháp
Ngoài Chuyển Pháp Luân, nội dung bên trên còn tham chiếu các Kinh văn sau đây. Mong các đồng tu hãy đọc toàn bộ các Kinh văn này, lấy đó làm chỉ đạo để viết bài tâm đắc thể hội. Danh sách Kinh văn này chưa phải là toàn diện, vì còn có các bài giảng Pháp khác đề cập đến Pháp lý về việc viết bài chia sẻ tâm đắc thể hội và nhận thức về Pháp.
“Pháp hội”, Tinh Tấn Yếu Chỉ
“Phật tính vô lậu”, Tinh Tấn Yếu Chỉ
“Thanh tỉnh”, Tinh Tấn Yếu Chỉ
Bản quyền © 2024 Minghui.org. All rights reserved.
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2010/6/8/117721.html