Bài viết của một đệ tử Đại Pháp tại tỉnh Sơn Đông, Trung Quốc

[MINH HUỆ 25-04-2025] Trong nhiều năm qua, các đồng tu thường hay nói với đồng tu đang trải qua ma nạn nghiệp bệnh rằng: “Bạn cần phải có chính niệm mới được”. Lúc đầu, tôi cho rằng đó là hướng ngoại nhìn. Sau đó, tôi nhận ra cần chiểu theo mọi lời Sư phụ giảng về nghiệp bệnh mới là chính niệm. Khi hướng nội tìm, tôi phát hiện ra đó là tâm tật đố, bởi vì chỉ khi chúng ta ngầm thừa nhận mình giỏi hơn người khác, chúng ta mới nói: “Bạn cần phải có chính niệm mới được”. Còn không, chúng ta sẽ thấy bản thân tu chưa tốt, còn thiếu sót và cảm thấy buồn vì không giúp được đồng tu. Nếu chúng ta không buông bỏ được niệm đầu: “Bạn cần phải có chính niệm mới được”, thì liệu có tùy tâm nhi hóa ra một đồng tu không có chính niệm không?, như thế sẽ can nhiễu đến đồng tu. Chúng ta nên nhìn nhận đây là cơ hội để tu luyện chính mình, loại bỏ những suy nghĩ phụ diện và đối đãi với đồng tu bằng chính niệm.

Sư phụ giảng,

“Xuất hiện vấn đề gì thì mọi người đều không thể động tâm; mỗi học viên thì ngoại trừ rằng ‘là đệ tử Đại Pháp tôi có thể giúp gì cho bạn thì tôi giúp’, còn không có gì là có thể phù động [tâm] cả; ‘tôi giúp bạn không nổi’ thì cũng cần phải chính niệm đối đãi vấn đề ấy; cần làm gì thì làm nấy, đừng dùng nhân tâm [mà hãy] bỏ chấp trước, đừng khắc sâu thêm vấn đề đó vào trong tư tưởng, [mà hãy] bài xếp các quan hệ rất [ngay] chính, đừng coi nó rất nặng, [mà] bình tĩnh phi thường. Cựu thế lực thấy rằng không còn ý vị gì nữa, ‘những người đó không động tâm. Những người đó đều không động tâm, thì đó còn ý vị gì nữa đâu?’ Không quản nữa. Nghiệp bệnh của họ lập tức lại tốt trở lại. Đó là một loại tình huống.” (Giảng Pháp tại Pháp hội San-Francisco năm 2005)

“Còn có một mục đích chính là [về] bản thân họ. Chính người xuất hiện nghiệp bệnh ấy tu như thế nào? Họ có thể trong trạng thái đó mà dùng chính niệm mạnh đến vậy để vượt qua không? Thật sự coi bản thân là một vị Thần, hoàn toàn là cái gì cũng không đặt trong tâm?” (Giảng Pháp tại Pháp hội San-Francisco năm 2005)

Chiểu theo Pháp của Sư phụ, chúng ta không được động tâm và nên giúp đỡ đồng tu khi có thể. Ngay cả khi không thể giúp được, chúng ta cần dùng chính niệm để đối đãi. Đây là “giúp đỡ đồng tu”, chứ không phải “giúp đỡ đồng tu đang trong nghiệp bệnh”. Hơn nữa, muốn các đồng tu đang vượt quan nghiệp bệnh có thể “buông bỏ” bệnh của họ, thì trước tiên chính chúng ta phải “buông bỏ” và tu bản thân mình. Về điều này, nhiều đồng tu ở địa phương tôi vẫn chưa nhận thức được. Tôi tin rằng cách tốt nhất là học Pháp nhiều hơn để có thể hiểu rõ các Pháp lý và quy chính bản thân theo lời dạy của Sư phụ.

Ví dụ, một đồng tu đã trải qua nghiệp bệnh trong hai tháng. Các đồng tu xung quanh đều biết đó là giả tướng, nhưng lại không biết giúp thế nào. Tôi tìm hiểu thì thấy tình trạng của anh ấy là: anh ấy không thể nằm xuống để ngủ, hễ nằm xuống liền cảm thấy buồn nôn và nôn ói. Một lần khi tôi đến nhà anh ấy, tôi nhớ đến lời Sư phụ giảng:

“chư vị đã hình thành thói quen vứt bỏ chủ ý thức của mình, hễ chư vị nhắm mắt liền buông lơi chủ ý thức của mình, đã mất rồi; chư vị đã hình thành thói quen như thế mất rồi. Chư vị ngồi đây tại sao không lắc động? Chư vị vẫn bảo trì trạng thái mở mắt, hơi hơi nhắm khẽ mắt lại thì hỏi chư vị có lắc động không? Tuyệt đối không. Chư vị cho rằng luyện khí công là phải như thế, chư vị đã hình thành khái niệm như thế” (Bài giảng thứ tám, Chuyển Pháp Luân)

Tôi hỏi anh ấy: “Anh ngồi đây vẫn ổn đúng không? Vậy tại sao khi nằm xuống anh lại cảm thấy buồn nôn?” Tôi nói với anh ấy đó là một quan niệm mà anh ấy đã tự hình thành trong đầu. Tôi bảo: “Bây giờ anh cứ nằm xuống và nghĩ nằm thế này thật thoải mái’”. Kết quả là anh ấy nằm xuống và ngủ thiếp đi ngay lập tức. Sau đó, anh ấy đã trở về bình thường. Trước đây, chúng tôi đã chia sẻ vấn đề này với anh ấy nhiều lần mà không có đột phá, nhưng khi chỉ ra trực diện nguyên nhân gốc rễ, anh ấy lập tức hiểu ra ngay.

Một ví dụ khác: có hai đồng tu là chị em thường xuyên tranh cãi, người này cho rằng người kia không chiểu theo Pháp. Tôi cảm thấy người chị chưa lý giải được Bài giảng thứ tư trong Chuyển Pháp Luân. Vậy là tôi cùng cô ấy đọc lời Sư phụ giảng:

“Trong tu luyện, khi đối xử với các mâu thuẫn cụ thể, khi người khác đối xử với chư vị không tốt, có thể có tồn tại hai loại tình huống: một là chư vị tại đời trước có thể đã đối xử không tốt với người ta; trong tâm chư vị thấy bất bình: ‘Cớ chi đối xử với tôi như vậy?’ Nhưng tại sao trước đây chư vị đối xử với người ta như thế? Chư vị nói rằng chư vị đâu có biết được lúc ấy, rằng đời này đâu liên quan gì với chuyện của đời kia; [suy nghĩ] thế không được.” (Bài giảng thứ tư, Chuyển Pháp Luân)

Tôi hỏi cô ấy: “Chị có nghĩ rằng có lẽ mình đã đối xử không tốt với em gái trong kiếp trước không, hay chị chỉ nghĩ đó là một mối ác duyên tiền định?” Sau khi chúng tôi đọc xong Bài giảng thứ tư, cô ấy nói: “Bây giờ tôi đã hiểu ra rồi”.

Phương pháp này rất hiệu quả. Có một đồng tu nhiều lần không chịu lắng nghe chia sẻ của người khác. Một hôm, tôi gặp cô ấy, chúng tôi cùng đọc Bài giảng thứ tư trong Chuyển Pháp Luân. Khi đọc đến đoạn:

“Tuy nhiên thường khi mâu thuẫn đến, [nếu] chẳng làm kích động đến tâm linh người ta, [thì] không đáng kể, không tác dụng, không đề cao được. Do đó tâm chẳng dứt được, tâm bứt rứt; có thể tâm [người ấy] vẫn đeo đuổi“ (Bài giảng thứ tư, Chuyển Pháp Luân)

Tôi hỏi cô ấy: “Nếu chồng chị trách chị, có phải tâm chị sẽ càng cảm thấy buồn phiền đúng không?”

Cô ấy nói: “Chính vì anh ấy không tranh cãi với tôi, mà cứ phớt lờ tôi nên tôi mới không thể buông bỏ được”. Tôi nói: “Đúng vậy, anh ấy đang làm mọi cách để khiến chị không thể buông bỏ được”. Sau khi chúng tôi đọc được khoảng một nửa Bài giảng thứ tư, cô ấy nói: “Ồ, sao trước đây tôi chưa từng biết cách học Pháp như thế này nhỉ!”

Tôi chỉ muốn viết ra chút thể ngộ của mình để chia sẻ với các đồng tu. Nếu có điều gì chưa phù hợp, mong các đồng tu từ bi chỉ chính.

Bài chia sẻ lý tính giữa những người tu luyện thường chỉ phản ánh nhận thức của cá nhân trong trạng thái tu luyện tại thời điểm viết bài, thiện ý giao lưu trên tinh thần cùng nhau đề cao.

Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2025/4/25/486194.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/5/10/226632.html