Đột phá trong tu luyện khi tôi học thuộc Pháp cùng con gái
Bài viết của học viên Pháp Luân Đại Pháp tại tỉnh Hà Bắc, Trung Quốc
[MINH HUỆ 01-06-2025] Con gái tôi bị mất thị lực ở mắt phải. Mọi việc xảy ra quá đột ngột khiến cháu hoảng sợ. Cháu nói rằng mắt phải của cháu dường như bị một bóng đen che phủ, tương tự như các triệu chứng bong võng mạc được mô tả trên mạng Internet.
Tôi giữ bình tĩnh. Tôi tự nhắc mình rằng cháu đã nghe các băng thu âm bài giảng của Sư phụ từ khi còn nhỏ và biết rằng Đại Pháp là tốt. Sức khỏe của cháu luôn rất tốt, nhưng khi cháu lớn lên, chấp trước vào điện thoại di động đã khiến cháu sao nhãng vào việc tu luyện.
Tôi nói với cháu: “Con đừng sợ. Đừng thừa nhận điều đó. Đừng xem những gì trên mạng. Đó chỉ là can nhiễu. Con là người tu luyện. Không có chuyện gì là ngẫu nhiên cả. Trước tiên hãy tìm xem con còn thiếu sót ở đâu. Chỉ có học Pháp và hướng nội mới có thể giải quyết vấn đề”. Trong một thời gian dài, con bé đã không học Pháp một cách có hệ thống, vì vậy chúng tôi bắt đầu đọc Chuyển Pháp Luân.
Chúng tôi đã dành vài ngày để đọc sách Chuyển Pháp Luân. Khi chúng tôi học Pháp, thị lực của con gái tôi dần phục hồi. Chúng tôi cũng phát chính niệm. Con bé phấn khởi nói rằng bóng đen đã mờ đi và cháu đã nhìn thấy lại.
Khi chúng tôi nói chuyện, con bé nhận ra rằng cháu không nên xem video trực tuyến và không nên quá chấp trước vào điện thoại. Cả hai chúng tôi đều không ngừng tăng cường chính niệm và tiêu diệt các nhân tố phụ diện ở các không gian khác. Chính niệm của cháu trở nên mạnh mẽ hơn và cháu cảm thấy tự tin hơn.
Sau đó, chúng tôi quyết định học thuộc Pháp, chúng tôi hiểu rằng điều đó sẽ giúp chúng tôi tập trung và ít bị phân tâm bởi các can nhiễu hơn. Học thuộc Pháp khá khó khăn đối với tôi. Tôi luôn cảm thấy đầu não mình không đủ minh mẫn và tôi sợ rằng sẽ làm chậm tiến độ của con. Tôi còn có tâm giữ thể diện xen lẫn trong đó. Tuy nhiên, thật ngạc nhiên, khi tôi bắt đầu học thuộc Pháp, tôi cảm thấy như thể mình đang ở trong một trạng thái tu luyện hoàn toàn khác.
Lúc đầu, tôi đã bỏ sót từ, thêm từ hoặc học sai từ. Con gái tôi đã chỉ ra điều này. Lúc đầu, tôi không nghĩ đó là vấn đề lớn và không chú ý nhiều đến những lỗi sai của mình.
Nhưng khi tiếp tục học thuộc và hiểu sâu hơn về các nguyên lý của Pháp, tôi nhận ra rằng học sai từ là biểu hiện của việc không coi trọng Pháp. Điều đó có nghĩa là tôi đã bất kính với Sư phụ và Pháp! Đây không phải là vấn đề nhỏ, bởi vì đây là Pháp mà Sư phụ đã truyền dạy cho chúng ta. Đó là Phật pháp vĩ đại dẫn dắt chúng ta trong tu luyện. Làm sao tôi có thể học thuộc sai được?
Tôi nhận ra rằng những phần tôi thấy khó nhớ chính là những chướng ngại ngăn cản tôi đồng hóa với Pháp. Kết quả là, tôi đã phát hiện ra mình có nhiều chấp trước của người thường, chẳng hạn như tâm hiển thị và dối trá, khiến tôi cảm thấy xấu hổ.
Từ khi còn nhỏ, con gái tôi đã tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Sau khi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) bắt đầu bức hại các học viên, điều đó đã tác động ít nhiều đến cháu. Cộng thêm ảnh hưởng tiêu cực từ xã hội, cháu dần dần không còn tu luyện và học Pháp nữa.
Lúc đầu, tôi rất lo lắng. Bất kể tôi làm gì để khuyến khích cháu cũng đều không có tác dụng. Trong thời gian học trung học, con bé trở nên nổi loạn. Cháu thích dùng điện thoại, truy cầu sự thoải mái và cãi lại vợ chồng tôi. Khi những vấn đề này phát sinh, tôi không coi mình là người tu luyện, cũng không hướng nội để tìm nguyên nhân. Thay vào đó, tôi chỉ tập trung vào những thiếu sót của cháu. Càng nhìn, tôi càng thấy tức giận. Tôi hướng ngoại và không tu luyện bản thân mình.
Giờ đây, khi học thuộc Pháp và hướng nội, tôi nhận ra rằng vấn đề nằm ở bản thân mình. Con cái giống như tấm gương. Những vấn đề mà con gái tôi thể hiện ra đã phản ánh chính tôi, chỉ ra những gì tôi cần đề cao. Tôi đã bỏ lỡ cơ hội hết lần này đến lần khác, và tôi thực sự hối hận về điều đó!
Khi so sánh hành vi của con gái với bản thân mình, tôi nhận ra rằng tôi thường nói chuyện với bố mẹ mình một cách vội vàng và thiếu kiên nhẫn, và tôi còn có tâm tham, truy cầu sự thoải mái và lối sống dễ dãi. Khi tôi thực sự hướng nội, tôi đã bị sốc. Hóa ra tất cả những thiếu sót mà tôi thấy ở con mình đều có ở tôi, và tôi đã không nhận ra chúng.
Chẳng trách sao cháu luôn cảm thấy bị chỉ trích oan ức và không chịu nghe lời, thì ra cháu đang diễn cho tôi thấy. Chính tôi đã che giấu quá nhiều cảm xúc tiêu cực: tâm tranh đấu, đố kỵ, tự cao tự đại, tâm giữ thể diện, tâm hư vinh, kiêu ngạo, tâm không chịu nghe phê bình, và nhiều điều khác nữa.
Bây giờ tôi đã hiểu thế nào là tu luyện. Tu luyện là tu từng ý từng niệm và từng hành động. Bất cứ khi nào phát sinh vấn đề, tôi đều hướng nội xem có chấp trước người thường nào không phù hợp với Pháp không. Tôi không thừa nhận chúng; tôi bài trừ chúng, và tư duy của tôi cũng thay đổi. Kết quả là, hoàn cảnh xung quanh tôi cũng thay đổi và mọi việc phát triển theo hướng tích cực.
Con xin cảm tạ Sư phụ từ bi đã chỉ dẫn và bảo hộ con!
Bài chia sẻ lý tính giữa những người tu luyện thường chỉ phản ánh nhận thức của cá nhân trong trạng thái tu luyện tại thời điểm viết bài, thiện ý giao lưu trên tinh thần cùng nhau đề cao.
Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2025/6/1/494072.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/6/12/228464.html