Bài viết của phóng viên Minh Huệ

[MINH HUỆ 07-07-2025] Nửa đầu năm 2025 ghi nhận tổng cộng 430 trường hợp công dân Trung Quốc tuân thủ pháp luật bị kết án vì kiên định đức tin.

Các trường hợp mới được xác nhận bao gồm 3 trường hợp xảy ra vào năm 2020, 3 trường hợp năm 2021, 6 trường hợp năm 2022, 14 trường hợp năm 2023, 151 trường hợp năm 2024, 249 trường hợp năm 2025 và 4 trường hợp không rõ năm kết án. Việc chậm trễ trong việc báo cáo là hậu quả của sự kiểm duyệt thông tin nghiêm ngặt của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) nhằm cố gắng che đậy cuộc bức hại để tránh sự giám sát của cộng đồng quốc tế.

I. Tổng quan

a. Thủ đoạn bức hại chính nhắm vào các học viên

Sau khi hệ thống trại lao động cưỡng bức bị xóa bỏ vào năm 2013, việc kết án tù các học viên Pháp Luân Công đã trở thành một trong những phương thức bức hại chính, bên cạnh việc sách nhiễu, giam giữ tại các trung tâm tẩy não và bệnh viện tâm thần. Trong khi bị giam giữ, các học viên bị tra tấn tàn bạo và tẩy não cường độ cao nếu không từ bỏ Pháp Luân Công.

Để đẩy nhanh quá trình kết án, một số khu vực đã chỉ định các viện kiểm sát và tòa án cụ thể để thụ lý các vụ án Pháp Luân Công. Các học viên có thể bị kết án chỉ vài ngày hoặc vài tuần sau khi bị bắt.

Ngày 9 tháng 1 năm 2025, bà Trương Thục Cầm, một cư dân 65 tuổi ở thành phố Cẩm Châu, tỉnh Liêu Ninh, bị đưa đến Nhà tù Nữ tỉnh Liêu Ninh để thụ án 2 năm tù. Bà là học viên Pháp Luân Công thứ 24 bị Tòa án thành phố Lăng Hải kết án trong năm 2024. Tòa án này thuộc sự quản lý của Cẩm Châu, và được chỉ định để thụ lý các vụ án Pháp Luân Công trong khu vực Cẩm Châu mở rộng. Từ năm 2022 đến 2023, ít nhất 48 học viên khác ở Cẩm Châu và các thành phố/huyện trực thuộc đã bị Tòa án thành phố Lăng Hải kết án.

b. Các trường hợp kết án trên khắp Trung Quốc

biểu đồ

Trung Quốc có 22 tỉnh, 4 thành phố trực thuộc trung ương (Bắc Kinh, Thiên Tân, Thượng Hải và Trùng Khánh) và 5 khu tự trị (Quảng Tây, Nội Mông, Tây Tạng, Tân Cương và Ninh Hạ). Ngoại trừ Thượng Hải, Tây Tạng, Quảng Tây, Thanh Hải và Hải Nam, tất cả 26 khu vực còn lại đều có báo cáo các trường hợp kết án. Tỉnh Cát Lâm đứng đầu danh sách với 69 trường hợp kết án, tiếp theo là Sơn Đông với 60 trường hợp và Liêu Ninh với 57 trường hợp. 10 khu vực khác cũng báo cáo số vụ án ở mức 2 chữ số, và 11 khu vực còn lại ghi nhận số trường hợp ở mức 1 chữ số.

Tại thành phố Côn Minh, tỉnh Vân Nam, 13 học viên bị bắt giữ trong một cuộc truy quét của cảnh sát vào ngày 6 tháng 6 năm 2024 đã bị kết án lên tới 4,5 năm tù. Công an Thành phố Côn Minh đã chỉ đạo các cơ quan trực thuộc theo dõi các học viên này và thu thập các bằng chứng chống lại họ trong ít nhất 6 tháng trước khi thực hiện cuộc truy quét.

c. Mức án nặng nề lên đến 10 năm

Tháng 2 năm 2024, Viện Kiểm sát Nhân dân Tối cao Trung Quốc công bố rằng trong những năm gần đây, 85% tội phạm bị kết án nhận mức án 3 năm tù hoặc thấp hơn, so với 55% vào năm 1999. Tuy nhiên, đối với 430 trường hợp bị kết án của các học viên Pháp Luân Công được báo cáo nửa đầu năm 2025, mức án của họ dao động từ vài tháng đến 10 năm, với 249 học viên (57,9%) bị tuyên án 3 năm hoặc lâu hơn. Điều này cho thấy các học viên Pháp Luân Công bị kết án nặng hơn, mặc dù ngay từ đầu họ không phạm pháp khi thực hiện quyền tự do tín ngưỡng theo hiến pháp.

Ngoài ra, tổng cộng 153 học viên đã bị phạt, với tổng số tiền là 2.102.500 Nhân dân tệ, trung bình 13.742 Nhân dân tệ mỗi người.

biểu đồ

Hai vợ chồng ở thành phố Tháp Hà, tỉnh Hà Nam, ông Dương Tuấn Thành và bà Đinh Hương Cần, ngoài 60 tuổi, đều bị kết án 10 năm tù tại một thời điểm chưa xác định sau khi bị bắt vào tháng 9 năm 2023. Cảnh sát đã tịch thu 300.000 Nhân dân tệ tiền mặt và các vật phẩm cá nhân khác khi lục soát nhà của họ. Cha của ông Dương, người đã ngoài 90 tuổi vốn sống dựa vào sự chăm sóc của ông, rơi vào hoàn cảnh vô cùng khó khăn.

Bà Mạnh Khánh Khiết, 72 tuổi, giáo viên tiểu học đã nghỉ hưu ở thành phố Thẩm Dương, tỉnh Liêu Ninh, bị bắt vào ngày 12 tháng 7 năm 2024, sau đó bị kết án 8 năm tù và bị phạt 50.000 Nhân dân tệ vào ngày 26 tháng 3 năm 2025. Trước bản án mới nhất này, bà từng bị giam giữ tổng cộng 9 năm vì đức tin, và lương hưu của bà đã bị đình chỉ từ năm 2018.

d. Bức hại trong nhiều thập kỷ

Tương tự bà Mạnh, một số học viên cũng từng bị bức hại hàng thập kỷ trước khi bị kết án lần nữa. Bà Vương Tiến Tiên, 69 tuổi, cư dân huyện Nghĩa Lương, tỉnh Vân Nam, bị kết án tù lần thứ năm, với mức án 4,5 năm tù, sau khi bị bắt vào tháng 6 năm 2024. Trước đó, bà từng phải ngồi tù 14 năm, và án tù thứ ba của bà đến chỉ 44 ngày sau khi bà mãn hạn tù lần thứ hai.

Ông Dương Tương Uy, 55 tuổi, cựu nhân viên của Công ty Lắp đặt Điện lực Lưỡng Cẩm Đại Dương ở huyện Tuy Trung, tỉnh Liêu Ninh, bị bắt vào ngày 19 tháng 4 năm 2024 vì dán áp phích có nội dung “Chân-Thiện-Nhẫn hảo” lên cột điện. Tháng 2 năm 2025, ông bị kết án 14 tháng tù. Kể từ khi cuộc bức hại Pháp Luân Công bắt đầu vào năm 1999, ông Dương bị giam 3 lần trong trại lao động cưỡng bức và thụ án tù 10 năm, tổng cộng là 17,5 năm. Ông chỉ có thể ở bên gia đình hơn 7 năm trong suốt 26 năm của cuộc bức hại.

Bà Dương Tú Hoa, cư dân thành phố Cáp Nhĩ Tân, tỉnh Hắc Long Giang, bị bắt vào ngày 10 tháng 11 năm 2024, khi chuẩn bị lên tàu đi dự một đám cưới ở bên ngoài thị trấn. Tháng 3 năm 2025, bà bị kết án 3 năm tù.

Đây không phải là lần đầu tiên bà Dương bị nhắm đến vì đức tin của mình. Trong thời gian thụ án từ năm 2002 đến năm 2005, bà từng bị tiêm thuốc phá hủy thần kinh, khiến bà cảm thấy vô cùng suy nhược và khó chịu. Da của bà trở nên mềm nhão đến mức có thể kéo lên được. Bà cũng trải qua những cảm giác kỳ lạ khi thấy người khác như những bộ xương. Trong một lần khác, bà Dương bị lột quần áo ngoài, chỉ còn đồ lót, và bị ném vào đống tuyết. Lính canh còn dùng gậy tre đánh vào tay bà, còng tay bà vào khung giường và bức thực bà khi bà tuyệt thực.

II. Hồ sơ của các nạn nhân

Trong số 430 học viên bị kết án, có ít nhất 202 người từ 60 tuổi trở lên, bao gồm 93 người ở độ tuổi 60, 92 người ở độ tuổi 70, 16 người ở độ tuổi 80 và 1 người ở độ tuổi 90. Các học viên thuộc mọi tầng lớp xã hội, bao gồm giáo viên, bác sỹ, y tá, kỹ sư, nông dân và công nhân nhà máy.

a. Các học viên trẻ tuổi bị kết án

1) Người phụ nữ 36 tuổi ở Bắc Kinh bị kết án 5 năm tù, mẹ của cô phải trốn đi sau khi bị đe dọa bắt giữ vì nỗ lực tìm kiếm công lý

Ngày 22 tháng 11 năm 2023, cô Tôn Sảng, 36 tuổi, bị bắt tại nhà riêng ở Bắc Kinh sau khi bị tố giác vì phân phát lịch vào buổi sáng cùng ngày. Cảnh sát hứa thả cô nếu cô đồng ý ký vào thông báo tạm giam và biên bản hỏi cung. Cô tin lời họ và ký vào các tài liệu đó, nhưng sau đó lại bị đưa đến trại tạm giam và bị truy tố. Ngày 20 tháng 3 năm 2025, cô Tôn bị kết án 5 năm tù và phạt 5.000 Nhân dân tệ.

Mẹ của cô Tôn, bà Vương Thục Huy, cũng là một học viên Pháp Luân Công, bị bắt vào giữa tháng 5 năm 2025 sau những nỗ lực tìm kiếm công lý cho con gái mình.

2) Người đàn ông Trùng Khánh 47 tuổi bị kết án 2,5 năm tù vì tu luyện Pháp Luân Công

Ngày 22 tháng 5 năm 2024, anh Trâu Bân, 47 tuổi, một cư dân Trùng Khánh, bị bắt giữ, sau đó bị kết án 2,5 năm tù vào tháng 2 năm 2025.

Cha mẹ anh Trâu đều đã qua đời. Anh trai anh bị liệt hai chân và không thể tự chăm sóc bản thân. Anh trai anh đã nhiều lần viết thư cho cảnh sát yêu cầu thả em mình, nhưng không có kết quả.

Sau khi tốt nghiệp đại học, anh Trâu từng có một công việc tốt, nhưng đã bị sa thải vì kiên định đức tin của mình sau khi cuộc bức hại bắt đầu. Anh từng bị kết án lao động cưỡng bức vào tháng 5 năm 2001 và bị kết án 3 năm tù cùng 4 năm quản chế vào năm 2011.

b. Lệnh của tòa án cho phép các học viên cao tuổi thụ án tại nhà bị bác bỏ

Trong một diễn biến mới đáng lo ngại, nhiều học viên cao tuổi, hầu hết ở độ tuổi 80, đã bị bắt giam trở lại để thụ các án tù từng được miễn. Phần lớn trong số họ từng bị các trại tạm giam hoặc nhà tù từ chối tiếp nhận do mắc nhiều bệnh tật. Chỉ thị mới bắt họ phải thụ án tù, hoặc thậm chí là đối với các bản án đã quá hạn, bất chấp tình trạng thể chất của họ, gây ra những rủi ro lớn cho sức khỏe và tính mạng của họ.

Tại tỉnh Hắc Long Giang, nhóm lãnh đạo trung ương về công tác thanh tra của Đảng Cộng sản Trung Quốc đã đến thành phố Đại Khánh và ra lệnh cho chính quyền địa phương tăng cường đàn áp các học viên Pháp Luân Công, bao gồm cả việc bỏ tù họ.

Tại thành phố Duy Phường, tỉnh Sơn Đông, cảnh sát đã bắt giam ông Vương Chí Canh, 84 tuổi, để thụ bản án 3 năm tù, và cho biết họ được lệnh bắt giam tất cả các học viên Pháp Luân Công bị kết án trong đại dịch COVID-19, bất kể tuổi tác hay tình trạng sức khỏe.

Khi bắt giữ bà Lưu Phát Quần, 84 tuổi, cảnh sát huyện Cổ Lận, tỉnh Tứ Xuyên, đã nói với bà: “Ngay cả khi chúng tôi phải gọi xe cấp cứu, chúng tôi vẫn sẽ thi hành lệnh của tòa để bắt bà vào tù!”

1) Cụ ông 82 tuổi bị mù và vợ 85 tuổi bị cầm tù vì tu luyện Pháp Luân Công

Ngày 26 tháng 8 năm 2022, ông Ngụy Cửu Tường, 82 tuổi, và vợ là bà Trương Ngạn Miêu, 85 tuổi, ở huyện Mông Âm, tỉnh Sơn Đông, bị bắt trong khi đọc sách Pháp Luân Công tại nhà cùng các học viên khác. Cảnh sát lục soát nhà của các học viên, sau đó thẩm vấn và ghi hình họ tại đồn công an. Các học viên được tại ngoại vào lúc chập tối.

Năm 2024, ông Ngụy, người đã bị mù và mất khả năng vận động vài năm trước khi bị bắt, và vợ ông đều bị kết án 4 năm tù. Ban đầu, họ không phải thụ án ngay lập tức, nhưng cảnh sát đã bắt giữ họ vào tháng 5 năm 2025 và đưa họ vào tù.

2) Bị kết án vào năm 2022 vì tu luyện Pháp Luân Công, cụ bà 85 tuổi bắt đầu thi hành án vào tháng 6 năm 2025, người chồng 90 tuổi của bà bị giam giữ sau đó vài ngày

Một cặp vợ chồng khác ở tỉnh Sơn Đông đã bị bắt vào tháng 10 năm 2020, và đều bị kết án 6 tháng tù vào tháng 3 năm 2022. Họ không phải thụ án ngay lập tức, vì nhiều lần không vượt qua được các cuộc kiểm tra sức khỏe đầu vào.

Ba năm sau, bà Lý Bình, 85 tuổi, và chồng, ông Lưu Học Sâm, 90 tuổi, lần lượt bị bắt giam vào ngày 18 tháng 6 và 23 tháng 6 năm 2025 để thụ án tù.

3) Tòa án hủy quyết định cho phép bà lão 84 tuổi đang bệnh được thi hành án tại nhà, hiện bà bị giam và không được bảo lãnh tại ngoại

Bà Lưu Phát Quần, 84 tuổi, ở huyện Cổ Lận, tỉnh Tứ Xuyên, bị bắt vào ngày 24 tháng 11 năm 2022 vì phát tài liệu thông tin về Pháp Luân Công. Tòa án Huyện Cổ Lận đã tuyên án bà 4 năm tù và phạt tiền 30.000 Nhân dân tệ vào ngày 25 tháng 12 năm 2024. Ban đầu, bà được phép thụ án ngoại giam, nhưng khoảng tháng 3 năm 2025, phòng tư pháp địa phương đã đưa ra ý kiến cho rằng bà “gây nguy hiểm cho xã hội” và phải bị giam giữ, mặc dù bà đang bị cao huyết áp và nhiều bệnh lý nghiêm trọng khác.

Ngày 9 tháng 5 năm 2025, cảnh sát đến nhà bà Lưu và nói với bà: “Ngay cả khi phải gọi xe cấp cứu, chúng tôi vẫn sẽ thi hành lệnh của tòa để bắt bà vào tù!” Họ đưa bà đến Trại tạm giam Thành phố Lô Châu trong ngày hôm đó, và chuyển bà đến Nhà tù Nữ Tỉnh Tứ Xuyên vào ngày 13 tháng 5. Đơn xin bảo lãnh y tế của bà đã bị từ chối.

4) Cụ bà 77 tuổi bị đưa tới nhà tù để thụ án tù oan sai mà bà bị kết án vào năm 2019 vì tu luyện Pháp Luân Công

Ngày 15 tháng 5 năm 2025, bà Chu Chí Cần, 77 tuổi, cư dân thành phố Cát Lâm, tỉnh Cát Lâm, bị đưa tới Nhà tù Nữ tỉnh Cát Lâm để thụ án tù mà bà đã bị kết án từ năm 2019 vì tu luyện Pháp Luân Công.

Bà Ngô bị bắt vào năm 2019, sau đó bị kết án 2 năm 8 tháng tù. Bà được bảo lãnh tại ngoại do huyết áp cao đến mức nguy hiểm. Ngày 15 tháng 4 năm 2025, vài nhân viên tòa án đã kéo tới nhà bà Ngô và đưa bà đến Trại tạm giam thành phố Cát Lâm, bất chấp sự phản đối mạnh mẽ của gia đình bà. Ngày 15 tháng 5, nhà chức trách chuyển bà đến nhà tù mà không thông báo cho gia đình bà.

III. Vi phạm pháp luật trong mọi bước tố tụng

a. Bắt giữ thô bạo, giam giữ và lục soát nhà các học viên trái phép

1) Một nam học viên tại Thiên Tân bị kết án 7,5 năm tù chỉ vì giảng chân tướng Pháp Luân Công cho người dân

Sáng sớm ngày 3 tháng 7 năm 2024, ông Khổng Phàm Vệ, 60 tuổi, một cư dân Thiên Tân, bị bắt tại một khu chợ vì trao đổi tiền in thông tin chân tướng Pháp Luân Công và giảng chân tướng về cuộc bức hại. Do sự kiểm duyệt thông tin nghiêm ngặt tại Trung Quốc, các học viên Pháp Luân Công đã sử dụng các phương thức đơn giản và sáng tạo để phản bức hại, chẳng hạn như in các thông điệp chân tướng lên tiền giấy.

Khoảng 9 giờ sáng, cảnh sát đột nhập vào nhà ông Khổng. Trong khi hầu hết các cảnh sát khám xét nhà ông, hai cảnh sát còn lại đứng bên ngoài và ngăn người nhà ông vào trong. Mãi tới 3 giờ chiều, những cảnh sát này mới rời đi. Họ tịch thu của ông Khổng máy vi tính, máy in và các tài liệu chân tướng Pháp Luân Công. Tới buổi tối, ông bị đưa vào trại tạm giam.

Ngày 8 tháng 11 năm 2024, Tòa án Quận Vũ Thanh mở phiên tòa trực tuyến xét xử ông Khổng mà không thông báo cho người nhà ông, và kết án ông 7,5 năm tù. Ông bị đưa vào tù ngay ngày hôm sau.

2) Nữ học viên tại Cát Lâm bị kết án 1,5 năm tù chỉ vì nâng cao nhận thức về cuộc bức hại Pháp Luân Công

Ngày 25 tháng 4 năm 2023, bà Diêu Yến, một cư dân thành phố Cát Lâm, tỉnh Cát Lâm, bị bắt sau khi bị tố giác chỉ vì phát tặng tài liệu chân tướng Pháp Luân Công trong một khu dân cư. Bà được tại ngoại ngay sau đó. Để tránh bị bức hại thêm, bà Diêu phải bỏ trốn, và bị đưa vào diện truy nã.

Sau 7 giờ tối ngày 17 tháng 4 năm 2024, cảnh sát thuê thợ khóa đến để đột nhập vào nhà bà Diêu. Họ yêu cầu chồng con bà Diêu tiết lộ tung tích của bà. Chồng bà trả lời rằng bà đã không về nhà trong một tháng rồi. Sau đó, Đội phó Hạ kiểm tra điện thoại cá nhân của con trai bà, còn yêu cầu kiểm tra điện thoại di động mà con trai bà dùng cho công việc kinh doanh. Ba cảnh sát này lục soát mọi ngóc ngách trong nhà bà, gồm cả gầm giường và tủ giày. Đội phó Hạ đe dọa sẽ bỏ tù bà nếu con trai bà từ chối tiết lộ tung tích của bà. Anh ta cho con trai bà xem thông tin bà trong danh sách truy nã trực tuyến của họ, và cho biết bà có thể bị bắt ở bất cứ đâu.

Khi cảnh sát cố gắng ở lại để đợi bà Diêu trở về, chồng bà đã lên án sự sách nhiễu này. Một cảnh sát phản ứng: “Nhà ông có người tu luyện Pháp Luân Công, vậy mà ông còn kêu ca việc chúng tôi xuất hiện ở nhà ông sao?”

Bà Diêu bị bắt vào ngày 8 tháng 9 năm 2024, và bị đưa đến Trại tạm giam thành phố Cát Lâm vào ngày hôm sau. Gia đình bà biết tin bà bị kết án 1,5 năm tù vào tháng 5 năm 2025.

3) Giáo viên nghỉ hưu 73 tuổi bị kết án 16 tháng tù vì tu luyện Pháp Luân Công

Bà Mã Tú Cầm, một giáo viên đã nghỉ hưu 73 tuổi ở thành phố Hà Trạch, tỉnh Sơn Đông, bị bắt lúc 7 giờ sáng ngày 11 tháng 7 năm 2024, trong một cuộc truy quét của cảnh sát đối với các học viên Pháp Luân Công địa phương. Cảnh sát thẩm vấn bà trong ngày, sau đó đưa bà đến trại tạm giam địa phương vào đầu giờ tối. Ban đầu, lính canh đã từ chối tiếp nhận bà vì huyết áp của bà quá cao, nhưng cảnh sát ép buộc họ phải nhận với lý do: “Chúng tôi đã làm việc rất vất vả từ 4 giờ sáng, chỉ để bắt những học viên Pháp Luân Công này.”

Huyết áp của bà Mã duy trì ở mức cao, bà không thể tự đi lại hay thậm chí ngồi dậy sau khi đi vệ sinh. Khi nghe tin về tình hình của bà, gia đình bà đã đến Đồn Công an Bắc Thành và đề nghị cho bà được tại ngoại, nhưng cảnh sát đã thẳng thừng từ chối.

Để có căn cứ kết án bà Mã, cảnh sát đã lật lại hồ sơ từ năm 2020, thời điểm bà từng bị bắt vì phát tờ rơi Pháp Luân Công. Khi đó, bà bị tạm giữ vài ngày rồi được cho tại ngoại quản thúc. Trong lần khởi tố mới vào năm 2024, cảnh sát cáo buộc bà “có ý định bỏ trốn” và còn ngụy tạo lời khai nhân chứng để buộc tội bà.

Bà Mã bị xét xử vào ngày 28 tháng 11 năm 2024, và bị kết án 16 tháng tù vào ngày 5 tháng 12 năm 2024. Bà bị toà yêu cầu phải thụ án sau khi kháng cáo thất bại, bất chấp việc bà không thể tự chăm sóc bản thân mà phải nhờ người khác giúp đỡ.

4) Các học viên bị đối xử thô bạo trong khi bị bắt giữ

Ngày 24 tháng 4 năm 2024, trong khi bà Trương Tú Quần, ở độ tuổi 70 và là nhân viên về hưu của Mỏ dầu Thắng Lợi ở thành phố Đông Doanh, tỉnh Sơn Đông, đang mua tạp hóa tại một chợ nông sản thì 2 cảnh sát mặc thường phục đột nhiên xuất hiện. Họ ghì bà xuống, giẫm lên người bà, giật túi sách của bà và yêu cầu bà giao nộp điện thoại di động. Sau đó, 4 cảnh sát mặc thường phục khác cũng tham gia với họ và đưa bà Trương tới đồn công an. Cảnh sát đe dọa gia đình bà Trương không được tìm công lý cho bà, và không cho gia đình biết về tình trạng vụ án của bà. Cảnh sát đã trình hồ sơ vụ án của bà Trương lên viện kiểm sát vào khoảng giữa tháng 8 năm 2024, và sau đó bà bị kết án 1 năm tù.

Tương tự bà Trương, bà Viên Quỳnh Tú, 72 tuổi, cựu nhân viên Ngân hàng Công thương Trung Quốc ở thành phố Toại Ninh, tỉnh Tứ Xuyên, bị bắt cóc bên ngoài một khu chợ quê vào ngày 28 tháng 4 năm 2024. Cảnh sát còng tay bà ra sau lưng, trói chặt hai cổ tay, chụp ảnh bà và đẩy bà lên một chiếc ô tô đen không có biển số đưa đi. Ngay sau đó, nhà bà bị lục soát. Cảnh sát không cho gia đình biết bà Viên ở đâu. Mãi 2 tháng sua họ mới tìm ra tung tích của bà. Bà bị kết án 4 năm tù.

Sau khi bà Lý Thủ Lan bị bắt vào ngày 22 tháng 2 năm 2023 tại thành phố An Khang, tỉnh Thiểm Tây, nhân viên đường sắt đã nghỉ hưu 73 tuổi này bị ép kiểm tra mắt. Cảnh sát mang đến một dụng cụ khám mắt để chiếu một luồng ánh sáng mạnh vào mắt bà, trong khi một người vạch mi trên và một người khác kéo mi dưới của bà xuống. Dường như họ không biết cách vận hành dụng cụ này, nhưng cố gắng làm vậy trong vài giờ cho đến khi nó bị hỏng. Hơn 2 tháng sau, mắt của bà Lý vẫn còn đau. Vài tháng sau, bà bị bắt lại và bị kết án bí mật 5 năm tù.

Bà Cao Dĩnh ở thành phố Bắc Trấn, tỉnh Liêu Ninh, bị bắt vào ngày 24 tháng 5 năm 2022. Vì bà từ chối trả lời bất kỳ câu hỏi nào, viên cảnh sát thẩm vấn tát vào mặt, đấm và đâm bút vào sườn bà. Bên trái khuôn mặt bà, cũng như nhiều chỗ trên cơ thể và cánh tay bà, đều bị bầm tím. Trong vài ngày tiếp theo, bà liên tục bị trại tạm giam địa phương từ chối tiếp nhận do nhiệt độ cơ thể tăng cao. Mặc dù bà được thả ngay sau đó, cảnh sát lại bắt giam bà vào tháng 4 năm 2024, và đệ trình hồ sơ vụ án của bà lên viện kiểm sát. Bà bị kết án 4,5 năm tù vào giữa tháng 1 năm 2025.

b. Ngụy tạo bằng chứng truy tố

1) Dàn dựng việc chụp ảnh dẫn đến bản án 5 năm tù

Ngày 21 tháng 4 năm 2025, gia đình ông Từ Vệ Đông biết tin ông đã bị kết án 5 năm tù vì tu luyện Pháp Luân Công. Gia đình gọi điện đến tòa án thụ lý vụ án, và được biết phán quyết đã được ban hành vài tuần trước đó, vào ngày 25 tháng 3. Tòa án từ chối cung cấp cho gia đình bản sao của phán quyết. Ông Từ, một cư dân 62 tuổi ở thành phố Thành Đô, tỉnh Tứ Xuyên, là một cựu kỹ sư luyện kim, bị chuyển vào nhà tù vào tuần cuối cùng của tháng 4 năm 2025.

Ngày 26 tháng 11 năm 2023, ông Từ cùng với vợ là bà Tôn Phụng Hoa bị bắt tại nhà. Cảnh sát nhắm vào hai vợ chồng vì họ đã nói chuyện với người dân về Pháp Luân Công. Ngày 7 tháng 12 năm 2023, bà Tôn được thả, nhưng ông Từ bị tạm giữ hành chính tại Trại tạm giam Vĩnh Thịnh. Vài giờ sau, cảnh sát chuyển việc tạm giữ của ông lên thành tạm giam hình sự, với lý do ông là “tội phạm tái phạm”. Trước đó, ông Từ từng thụ án 10 năm tù (5/2002 – 5/2012) vì chặn tín hiệu truyền hình để phát sóng các chương trình phơi bày tuyên truyền thù hận đối với Pháp Luân Công.

Tối ngày 23 tháng 12 năm 2023, một cảnh sát đến nhà của hai vợ chồng và lái đi chiếc xe điện bốn bánh của ông Từ đi. Viên cảnh sát này tuyên bố chiếc xe của ông Từ là “tang vật” và phải bị tịch thu.

Ngày 25 tháng 12 năm 2023, một số cảnh sát đưa ông Từ ra khỏi trại tạm giam và trở lại đồn công an. Họ bắt ông đứng cạnh chiếc xe điện của mình để chụp ảnh. Sau đó, ngày 21 tháng 2 năm 2024, họ nộp “bằng chứng mới” này cho viện kiểm sát.

Tháng 11 năm 2024, công tố viên Lưu truy tố ông Từ và đe dọa tuyên án nặng nếu ông từ chối “nhận tội”. Ông Từ tái khẳng định mình vô tội, và từ chối ký vào bản cáo trạng. Sau đó, ông bị kết án bí mật 5 năm tù.

Ngày 23 tháng 4 năm 2025, bà Tôn đến trại giam nhưng bị từ chối thăm chồng, với lý do vụ án của ông là vụ án “mật”.

2) Người đàn ông 83 tuổi bị teo não bị lừa ký vào bản khai để buộc tội con dâu

Hai cư dân huyện Y Lan, tỉnh Hắc Long Giang, bị kết án oan sai vào ngày 11 tháng 2 năm 2025. Bà Cao Tinh 60 tuổi, bị kết án 4 năm tù cùng 50.000 Nhân dân tệ tiền phạt. Bà Phó Quế Cần 74 tuổi, bị kết án 2 năm 10 tháng tù cùng 100.000 Nhân dân tệ tiền phạt.

Trong quá trình kiểm tra sức khỏe bắt buộc, bà Phó được phát hiện có chỉ số huyết áp là 180 mmHg (trong khi mức thông thường là 120 hoặc thấp hơn). Bà cũng gặp khó khăn trong việc đi lại. Để thuyết phục trại tạm giam tiếp nhận bà, cảnh sát sử dụng một đoạn video giám sát cũ cho thấy bà Phó đi lại nhanh nhẹn. Trong thời gian bị giam giữ, sức khỏe bà Phó trở nên xấu đi, và bà được tại ngoại vào cuối tháng 4 năm 2024.

Viện Kiểm sát đã hai lần trả lại hồ sơ vụ án của bà Phó và bà Cao do thiếu chứng cứ. Cảnh sát đã lừa bố chồng bà Cao là cụ ông Vương Phú Hữu, ký vào các giấy tờ buộc tội bà. Ông cụ Vương, 83 tuổi, được chẩn đoán mắc chứng teo não, và từng mất tích vì không nhớ được đường về nhà. Cảnh sát cũng ép chồng, con trai và mẹ chồng 83 tuổi của bà Cao đưa ra “lời khai” chống lại bà. Công tố viên họ Lưu còn bịa đặt các chứng cứ dưới danh nghĩa lời khai của các thành viên gia đình bà Cao. Với chứng cứ “bịa đặt thêm”, ông ta đã khiến viện kiểm sát tiếp nhận vụ án trong lần thứ ba.

Bà Phó và bà Cao bị Tòa án Huyện Y Lan đưa ra xét xử vào ngày 17 tháng 12 năm 2024. Bà Phó đột nhiên bị ngất xỉu và được đưa tới bệnh viện. Sau khi tỉnh lại, bà bị đưa trở lại phòng xét xử. Trong phiên xét xử, bà Phó lúc thì tỉnh táo, lúc thì mơ màng. Vì bà không thể trả lời các câu hỏi của thẩm phán, nên ông ta đã cho dừng phiên tòa.

Người nhà bà Cao còn cho biết trong quá trình diễn ra phiên tòa, bà Cao bị cưỡng chế còng tay và cùm chân. Tóc bà bạc trắng, bà mất hết răng và cơ thể gầy gò.

Trong phiên xét xử bà Cao lần thứ hai, thẩm phán đã đọc to “lời khai” chống lại bà của chồng bà. Nhưng chồng bà cam đoan rằng ông chưa bao giờ đưa ra lời khai như vậy. Vì vậy thẩm phán đã lệnh cho các pháp cảnh đưa ông ra khỏi phòng xử án. Chỉ đến lúc đó, ông và những người nhà còn lại mới biết họ bị Cục trưởng Lưu lừa đưa ra lời khai chống lại bà Cao mà không hề hay biết.

Sau đó, bà Cao và bà Phó bị kết án tù vào ngày 11 tháng 2 năm 2025.

3) Nhân chứng không tồn tại được đưa vào bằng chứng truy tố chống lại kỹ sư ở Liêu NinhÔng Trương Huệ Cường, một kỹ sư của Nhà máy Hóa chất Ethylene Phủ Thuận ở tỉnh Liêu Ninh, đã bị kết án 4,5 năm tù dựa trên những bằng chứng không vững chắc do cảnh sát ngụy tạo.

Trong phiên tòa xét xử ông Trương vào ngày 6 tháng 3 năm 2025, công tố viên Dương Ngọc Thu cáo buộc ông Trương đã vi phạm pháp luật khi “phân phát lịch có thông tin Pháp Luân Công tại cửa hàng sửa chữa điện thoại di động và quán cà phê cũng như tiêu tiền giấy có in thông tin Pháp Luân Công”.

Ông Trương phản biện rằng pháp luật Trung Quốc không quy định Pháp Luân Công là phạm pháp, nên ông không vi phạm pháp luật. Tuy nhiên, thẩm phán chủ tọa Chu Lệ Na liên tục ngắt lời ông trong quá trình biện hộ.

Công tố viên Dương viện dẫn rằng một người tên là Tô Tân đã “chứng kiến” cảnh sát khám xét nhà ông Trương. Luật sư của ông trả lời rằng ông đã xem toàn bộ video từ camera của cảnh sát, nhưng không thấy có sự hiện diện của người này. Theo luật, việc khám xét của cảnh sát phải có sự chứng kiến của một bên thứ ba độc lập, nếu không, các tang vật sẽ không hợp lệ để làm bằng chứng truy tố buộc tội nghi phạm.

Mặc dù vậy, thẩm phán Chu vẫn khẳng định rằng có Tô Tân xuất hiện trong video của cảnh sát, và bà ta đã nhìn thấy ảnh của Tô Tân trong hồ sơ vụ án do cảnh sát cung cấp.

Con gái của ông Trương, người bào chữa không phải luật sư cho ông, tố cáo cảnh sát đã ép cung mẹ cô trong quá trình điều tra. Vào ngày xảy ra vụ bắt giữ, vợ ông nhận thấy cảnh sát xé từng trang lịch có thông tin Pháp Luân Công và tuyên bố mỗi tờ là một “bằng chứng” riêng lẻ. Khi bà lên án hành vi ngụy tạo bằng chứng chống lại chồng mình, cảnh sát đe dọa sẽ bắt giữ cả bà. Họ còn thu giữ một số USB trắng và xé bỏ đồ trang trí cũ có chữ “Phúc”.

Cảnh sát không để vợ ông Trương kiểm tra xác thực các đồ vật bị tịch thu, cũng như không cung cấp cho biên bản tịch thu tang vật theo quy định của pháp luật. Họ đưa bà đến đồn công an, tại đó, cảnh sát Vu Băng hỏi bà và chồng lấy cuốn lịch ở đâu. Bà nói không biết vì không phải bà mang về nhà. Vu đáp: “Nếu không phải bà thì là chồng bà”. Trước khi bà nhận ra họ đang cố gắng khiến bà buộc tội chồng mình, Vu và một cảnh sát khác đã yêu cầu bà ký vào biên bản thẩm vấn. Họ không cho bà đọc nội dung, và đe dọa sẽ bức hại con gái bà nếu bà không ký tên. Dưới áp lực to lớn đó, bà đành phải ký tên mình.

Con gái ông Trương chỉ ra rằng “lời khai” mà mẹ cô cung cấp để chống lại cha cô không có giá trị pháp lý, đặc biệt là khi mẹ cô đã viết thư cho công tố viên Dương và thẩm phán Chu hai ngày trước phiên tòa để yêu cầu hủy bỏ những lời khai của bà do bị cảnh sát ép cung trong lúc thẩm vấn.

Con gái ông Trương cũng chỉ ra rằng mãi đến ngày 9 tháng 12 năm 2023, cửa hàng sửa chữa điện thoại di động vẫn không nhận diện được cha cô thông qua video giám sát của cửa hàng, nhưng cảnh sát đã ghi tên ông Trương trong biên bản vụ án mà cảnh sát đưa cho cửa hàng vào ngày 7 tháng 12 năm 2024. Mặc dù cô yêu cầu tòa tuyên trắng án cho cha mình, nhưng cuối cùng ông vẫn bị kết án 4,5 năm tù.

4) Bị tra tấn đến rối loạn tâm thần, một phụ nữ bị ép ký vào giấy trắng để làm bằng chứng buộc tội các học viên khác

Ba cư dân thành phố Đông Dinh, tỉnh Sơn Đông, bị kết án phi pháp vào ngày 26 tháng 5 năm 2025. Bà Vương Phàm 50 tuổi, bị kết án 4 năm tù. Chồng bà là ông Đỗ Kiến Tân, 51 tuổi, và ông Phó Kiện, khoảng 47 tuổi, đều bị kết án mỗi người 3,5 năm tù.

Ngày 29 tháng 11 năm 2023, 3 học viên này bị bắt trong một cuộc truy quét của cảnh sát đối với các học viên Pháp Luân Công địa phương. Trước lần bắt giữ này, cảnh sát đã theo dõi các học viên trong 1 tháng, bao gồm lắp đặt thiết bị theo dõi trên ô tô của họ, bố trí người bám theo và chụp hình họ.

Mẹ ông Đỗ qua đời vào tháng 5 năm 2024 do quá đau khổ vì con trai và con dâu bị bắt. Người nhà của cặp vợ chồng này đã thuê một luật sư đại diện cho họ. Trại tạm giam Tân Hải không cho luật sư vào gặp thân chủ của mình, cho hay ông phải xin phép công an trước. Cảnh sát tuyên bố họ không thể sắp xếp bất cứ cuộc gặp nào, vì đang trong quá trình thẩm vấn vợ chồng ông Đỗ và thu thập bằng chứng truy tố. Nhưng sự thật là cảnh sát không hề tới trại tạm giam này để tiến hành thẩm vấn. Bà Vương tuyệt thực để phản đối, và bị bức thực.

Ngày 3 tháng 7 năm 2024, Tòa án quận Đông Dinh ở thành phố Đông Dinh, mở phiên tòa đầu tiên xét xử ba học viên. Thẩm phán chủ tọa Lưu Nam không cho phép các học viên hay luật sư của họ bào chữa. Trong phiên tòa thứ hai và thứ ba lần lượt diễn ra vào các ngày 16 và ngày 21 tháng 10, thẩm phán này đã cho phép họ bào chữa. Các luật sư đã bào chữa vô tội cho các thân chủ của họ.

Một bằng chứng truy tố quan trọng do công tố viên Vương Sa Sa đưa ra là hồ sơ thẩm vấn liên quan đến một học viên Pháp Luân Công khác ở địa phương, bà Lưu Thuần Vinh, một nhân viên nghỉ hưu của công ty nước. Bà Lưu cũng bị bắt vào ngày 29 tháng 11 năm 2023. Mặc dù bà được thả vào 10 giờ tối hôm đó, nhưng 1 tuần sau, vào ngày 7 tháng 12, bà lại bị bắt và bị đưa vào Trung tâm tẩy não Tập Thâu, ở đây bà bị bức hại tới mức bị rối loạn tâm thần trong 5 ngày. Sau đó, cảnh sát bắt bà ký nhiều giấy tờ, trong đó có cả những tờ giấy trắng.

Công tố viên Vương cáo buộc rằng các hồ sơ thẩm vấn này chỉ ra rằng bà Lưu đã “tố cáo” ông Phó cùng vợ chồng ông Đỗ và những gì bà Lưu “khai nhận” là bằng chứng chứng minh ba học viên đã phạm luật.

Ba học viên và luật sư của họ, biết về sự ngược đãi đối với bà Lưu từ một người trong cuộc, đã yêu cầu công tố viên đưa ra các video khi bà bị thẩm vấn để thấy được việc bà bị ngược đãi và bị ép ký vào các giấy tờ trong trạng thái không minh mẫn. Công tố viên không thực hiện theo yêu cầu hay trả lời câu hỏi về tính hợp pháp của “bằng chứng” được đưa ra trong phiên tòa.

Chủ tọa Lưu mở phiên tòa thứ tư vào ngày 19 tháng 5 năm 2025. Ba học viên và các luật sư của họ lại một lần nữa yêu cầu tòa tuyên trắng án, nhưng một tuần sau cả ba học viên đều bị kết án.

c. Thẩm phán và công tố viên Trung Quốc: “Đừng nói về luật pháp với tôi!”

Ngày 16 và ngày 17 tháng 12 năm 2024, 3 cư dân thành phố Hoài Hóa, tỉnh Hồ Nam phải ra hầu tòa tại Tòa án huyện Chỉ Giang trong các phiên xét xử độc lập. Trong các phiên tòa, chủ tọa và công tố viên phụ trách cả ba vụ án đều hét lên: “Đừng nói về luật pháp với tôi”.

Bà Ngô Phương Danh, 60 tuổi; bà Khương Thường Tiên, 59 tuổi; và bà Doãn Thu Dương, 75 tuổi, bị bắt giữ vào khoảng tháng 9 đến tháng 10 năm 2023, và bị truy tố vào thời điểm không xác định. Chủ tọa Trần Khánh Trân đã xét xử vụ án của bà Ngô và bà Doãn trong 2 phiên toà liên tiếp vào ngày 16 tháng 12 năm 2024, và vụ án của bà Tưởng vào ngày hôm sau.

Sáng ngày 16 tháng 12 năm 2024, nhiều xe tuần tra cảnh sát và một xe của cảnh sát đặc nhiệm đỗ trước tòa án. Một lượng lớn cảnh sát đến để ngăn các học viên Pháp Luân Công địa phương vào tòa án. Một số học viên cố gắng đến gần bị đuổi đi và bị cảnh sát thường phục theo dõi. Một số học viên cũng cho biết họ nhận được những cuộc gọi đe dọa khi đang trên đường đến tòa án.

Phiên tòa xét xử bà Ngô bắt đầu lúc 10 giờ sáng. Chỉ có 2 thành viên trong gia đình bà được phép vào trong, các ghế còn lại đều có người do tòa án sắp xếp, bao gồm cả đơn vị giám sát công ty luật của luật sư bào chữa.

Công tố viên Chu tuyên bố bà Ngô bị bắt vào ngày 28 tháng 9 năm 2023, sau khi cảnh sát theo dõi bà chặn một bức thư mà bà gửi tại một bưu điện địa phương và phát hiện trong đó có thông tin về Pháp Luân Công. Hai luật sư của bà là ông Lý Xuân Phúc và ông Đổng Tiền Dũng, đều chỉ ra cảnh sát đã vi phạm pháp luật khi chặn các bức thư riêng tư. Họ lập luận rằng bức thư đó không thể được sử dụng làm bằng chứng hợp lệ để chống lại thân chủ của họ.

Sau đó, thẩm phán Trần chỉ thị cho bên công tố thu thập thêm bằng chứng và tuyên bố hoãn phiên tòa, rồi tiếp tục phiên tòa sau 30 phút, khi hai luật sư bào chữa ra ngoài ăn trưa.

Lúc 4 giờ chiều, thẩm phán Trần bắt đầu xét xử vụ án của bà Doãn. Người bào chữa không phải là luật sư của bà, ông Tạ Yến Nghi, bị khàn giọng và bà không thể nghe rõ. Sau đó, con trai bà ủy thác cho luật sư Đổng nói trên để đại diện cho mẹ mình.

Khi thẩm phán Trần bác bỏ yêu cầu này, và ông Đổng trích dẫn các luật có liên quan cho phép những yêu cầu vào phút chót về việc có thêm đại diện pháp lý tại tòa án, cả Trần và công tố viên Chu đều hét lên: “Đừng nói với chúng tôi về pháp luật!” Ông Đổng từ chối thỏa hiệp, và ông Trần phải nhượng bộ.

Khi phiên toà tiếp tục, giọng nói của ông Tạ tốt hơn, và cùng ông Đổng bảo vệ bà Doãn. Thẩm phán Trần hoãn phiên xét xử vào lúc hơn 7 giờ tối.

Ngày 17 tháng 12 năm 2024, bà Khương bị xét xử từ 2 giờ 30 phút chiều. Ông Đổng cũng là luật sư bào chữa cho bà. Ông làm chứng chống lại các cảnh sát bắt giữ bà, vì đấm vào đầu thân chủ của ông sau khi bắt bà vào ngày 15 tháng 10 năm 2023. Ông cũng lên án 8 cảnh sát nam lột áo của bà khi bà từ chối khám sức khỏe; giữ bà để nhân viên y tế lấy máu, chụp X-quang và các kiểm tra khác. Cảnh sát sau đó cũng lừa chồng bà nhằm đưa ra lời khai buộc tội bà.

Ông Đổng cho rằng những bằng chứng truy tố do phía cảnh sát cung cấp là không thể chấp nhận được. Thẩm phán Trần và công tố viên Chu tuyên bố ông ấy không được chào đón tại tòa án của họ, và ra lệnh cho bà Khương thuê một luật sư mới trong ba ngày. Sau đó, ông Trần hoãn phiên tòa.

Cả ba học viên đều bị kết án vào ngày 13 tháng 2 năm 2025. Bà Ngô bị kết án 4 năm tù; bà Doãn bị kết án 3,5 năm tù; và bà Tưởng bị kết án 3 năm tù.

d. “Làm sao có thể dùng thông báo này làm bằng chứng [chứng minh họ vô tội]?”

Ngày 31 tháng 3 năm 2025, 2 cư dân ở thành phố Thẩm Dương, tỉnh Liêu Ninh, bị kết án tù. Ông Kim Hiểu Phong, 65 tuổi, bị kết án 3 năm tù và bị phạt 10.000 Nhân dân tệ. Bà Triệu Quế Bình, 71 tuổi, bị kết án 5 năm tù và bị phạt 30.000 Nhân dân tệ.

Ngày 13 tháng 7 năm 2024, khi ông Kim và bà Triệu đang nói chuyện bên ngoài thì bất ngờ bị 5 cảnh sát mặc thường phục ập đến, cho biết họ đã theo dõi ông Kim trong 3 tháng. Không xuất trình bất kỳ giấy tờ tùy thân hay lệnh khám xét nào, họ lục soát xe của ông Kim và tịch thu hơn 500 tờ rơi Pháp Luân Công. Cùng ngày hôm đó, cảnh sát cũng đột nhập vào nhà ông Kim và tịch thu 1 máy tính cùng 1 máy in.

Trên đường đến nhà ông Kim, một cảnh sát nói với ông, “Những người như ông thường chết trong tù, và con cái của ông cũng bị liên lụy.”

Trong phiên toà của 2 học viên vào ngày 20 tháng 2 năm 2025, các luật sư của họ cùng thân nhân biện hộ của ông Kim (con gái ông, hóa danh là Mai) yêu cầu họ được trắng án. 2 học viên cũng tự bào chữa cho mình. Thẩm phán chủ tọa Trương và công tố viên Vương Vũ liên tục ngắt lời các luật sư và các học viên trong suốt phiên tòa.

Ông Vương cáo buộc ông Kim và bà Triệu “lợi dụng tà giáo để phá hoại việc thực thi pháp luật”, một cái cớ quen thuộc mà chính quyền cộng sản Trung Quốc dùng để truy tố các học viên Pháp Luân Công. Bên bào chữa chỉ ra rằng không có điều luật nào ở Trung Quốc coi Pháp Luân Công là phạm pháp hay dán nhãn cho môn tập là tà giáo. Cô Mai cũng đã đưa ra một thông báo chung do Văn phòng Trung ương Đảng Cộng sản Trung Quốc, Văn phòng Quốc vụ viện và Bộ Công an ban hành vào ngày 9 tháng 4 năm 2000, có tiêu đề là “Thông báo của Bộ Công an về một số vấn đề liên quan đến việc xác định và trấn áp các tổ chức tà giáo”. Thông báo này liệt kê 14 tổ chức tà giáo, nhưng không có Pháp Luân Công trong đó.

Thẩm phán Trương từ chối chấp nhận dùng thông báo làm bằng chứng để minh oan cho các bị cáo, và hét lên: “Làm sao có thể dùng thông báo này làm bằng chứng?”

Thẩm phán Trương hoãn phiên tòa sau 4 giờ. Ông ta kết án cả 2 học viên vào ngày 31 tháng 3 năm 2025. Cả ông Kim và bà Triệu đều đang ở trong tình trạng suy giảm sức khỏe do áp lực tinh thần từ việc bức hại này.

e. Công tố viên: Học các bài giảng Pháp Luân Công hoặc phân phát tài liệu thông tin là phạm pháp

Trong phiên tòa xét xử chung 6 học viên Pháp Luân Công ở thành phố Tô Châu, tỉnh Giang Tô, vào ngày 31 tháng 1 và 22 tháng 5 năm 2024, công tố viên Quách tuyên bố rằng việc các học viên cùng nhau học các bài giảng Pháp Luân Công, sản xuất và phân phát tài liệu thông tin chân tướng Pháp Luân Công, đăng ký hộp thư Minh Huệ, thuê luật sư bào chữa cho các học viên bị bắt giữ trước đó, tới nhà các học viên đã qua đời để lấy đi các kinh sách Pháp Luân Công, tất cả các hành vi này đều là phạm pháp.

Các học viên và luật sư của họ lập luận rằng không có điều luật nào ở Trung Quốc hình sự hóa Pháp Luân Công, và tất cả những việc được liệt kê phía trên mà họ đã thực hiện từ năm 2016, đều là quyền mà họ được thực hiện theo đúng hiến pháp.

Các luật sư do các học viên thuê chỉ ra việc Đội An ninh Nội địa Thành phố Tô Châu thực hiện việc xác minh và xác thực bằng chứng truy tố là không đúng luật, vì chỉ có bên thứ ba độc lập mới được kiểm tra bằng chứng truy tố và đưa ra quyết định chính thức. Do đó, tất cả các bằng chứng truy tố đã đưa ra là không hợp pháp.

3 học viên làm chứng chống lại cảnh sát vì đã tra tấn họ trong quá trình thẩm vấn và ép buộc họ đưa ra lời “nhận tội” sai sự thật. Vì vậy, hồ sơ thẩm vấn đó cũng phải bị loại bỏ khỏi phiên tòa. Họ nói thêm rằng nơi họ bị tạm giam hình sự không phải là cơ sở giam giữ theo đúng quy định của pháp luật.

Trong suốt phiên tòa, cả chủ tọa Lâm Sảng và công tố viên Quách đều không chỉ rõ được các học viên đã vi phạm điều luật nào khi thực hiện các việc đã liệt kê bên trên. Thẩm phán tuyên án họ vào ngày 20 tháng 3 năm 2025, với các bản án từ 4 đến 7 năm tù.

IV. Tác động của cuộc bức hại đối với các học viên

a. Sức khỏe thể chất bị đe dọa

1) Nam học viên tại Hắc Long Giang bị kết án tù lần thứ hai chỉ vì tu luyện Pháp Luân Công, bị bức thực trong thời gian giam giữ

Ông Đồng Minh Vũ, 43 tuổi, ở thành phố Cáp Nhĩ Tân, tỉnh Hắc Long Giang, đã bị bức thực hàng ngày trong thời gian bị giam giữ tại Trại tạm giam quận Song Thành.

Ông Đồng bắt đầu tuyệt thực từ ngày 20 tháng 11 năm 2024, ngày ông bị bắt vì đến thăm một học viên Pháp Luân Công khác. Một cảnh sát gọi cho mẹ ông Đồng, lừa rằng mình là nhân viên giao hàng và cần xác nhận địa chỉ nhà nơi bà sống cùng con trai. Người phụ nữ lớn tuổi này tin lời viên cảnh sát và cung cấp cho anh ta thông tin. Cảnh sát nhanh chóng tới và đột kích nhà.

Ngày 13 tháng 2 năm 2025, Tòa án quận Đạo Lý xét xử ông Đồng ra, sau đó kết án ông 5 năm 3 tháng tù vào ngày 27 tháng 2.

2) Người đàn ông 51 tuổi trong tình trạng nguy kịch khi đang thụ án một năm tù

Chỉ sau vài ngày gia đình ông Lôi Dương Phàm xác nhận được bản án tù của ông sau khi ông mất tích 10 tháng, họ đã vô cùng suy sụp khi được thông báo rằng ông hiện đang trong tình trạng nguy kịch.

2016-6-6-minghui-hunan-leiyangfan--ss.jpg

Ông Lôi Dương Phàm

Ông Lôi, 51 tuổi, ở thành phố Trường Sa, tỉnh Hồ Nam, đã không về nhà vào ngày 14 tháng 5 năm 2024. Vợ ông, bà Đường Mẫn, hiểu rằng ông hẳn đã bị bắt giữ lần nữa vì đức tin chung của họ vào Pháp Luân Công. Bà tìm đến nhiều cơ quan chính phủ khác nhau, nhưng không ai cho bà biết chuyện gì đã xảy ra với ông. Mãi đến đầu tháng 3 năm 2025, bà mới xác nhận được rằng chồng bà đã bị kết án 1 năm tù giam vào ngày 25 tháng 9 năm 2024.

Tối ngày 23 tháng 3 năm 2025, một lính canh từ nhà tù Vọng Thành gọi điện cho gia đình ông Lôi, thông báo ông bị tràn dịch phổi và não; ông đã được đưa đến bệnh viện vào đầu ngày hôm đó và nhận được thông báo tình trạng nguy kịch khi đang được điều trị tại phòng chăm sóc đặc biệt.

Gia đình vội vã đến bệnh viện vào chiều hôm sau, và thấy ông Lôi đang hôn mê. Ông không có phản ứng khi họ gọi tên ông. Ông gầy hốc hác và biến dạng. Nhiều cảnh sát, một số mặc đồng phục và một số mặc thường phục, có mặt trong phòng. Gia đình không được phép mang điện thoại di động vào phòng và cũng không được phép chạm vào ông Lôi.

Chỉ sau vài phút, cảnh sát yêu cầu gia đình rời đi. Họ nói rằng việc cho phép gia đình đến thăm ông là chiếu cố đặc biệt. Khi gia đình hỏi bác sỹ của ông Lôi về tình trạng của ông trước khi rời đi, bác sỹ trả lời rằng ông đã khá hơn nhiều.

Gia đình ông Lôi yêu cầu cảnh sát trả tự do cho ông. Cảnh sát nói gia đình đợi đến khi có thông báo tiếp theo.

Trước bản án lần này, ông Lôi từng nhiều lần bị bắt giữ, sách nhiễu và giam giữ tại các trung tâm tẩy não trong nhiều năm của cuộc bức hại. Ông từng bị giam trong trại lao động cưỡng bức 2 lần, tổng cộng 4 năm, trong thời gian đó ông bị tra tấn đến suýt chết. Khi ông bị giam giữ, cha mẹ già của ông đã phải chật vật để chăm sóc con gái và người em gái thiểu năng trí tuệ của ông.

3) Một cư dân ở Hà Bắc bị xét xử dù mang bệnh nặng, bị kết án hai năm tù

Bà Thạch Duệ, cư dân thành phố Thương Châu, tỉnh Hà Bắc, bị bắt ngay khi đến nơi làm việc vào ngày 17 tháng 4 năm 2024. Cảnh sát đã cắt nguồn điện của công ty nơi bà làm việc trước khi bắt giữ bà, nhằm vô hiệu hóa hệ thống camera giám sát.

Sau khi bị lục soát nhà, bà Thạch bị đưa tới trại tạm giam địa phương. Mỗi ngày hai lần, họ bắt bà phải cởi hết quần áo để khám xét. Kể từ cuối tháng 1 năm 2025, bà bắt đầu bị sốt cao liên tục, tay chân sưng tấy. Da chân bà chuyển màu đen mỗi khi đứng một lúc lâu.

Ngày 22 tháng 2 năm 2025, bà Thạch được thông báo sẽ phải ra hầu toà sau 3 ngày nữa. Bà nói rằng với tình trạng sức khỏe hiện tại, bà không đủ điều kiện để tham dự phiên toà. Tuy nhiên, ông Phó trả lời: “Chúng tôi đã quyết định ngày xét xử rồi, nhất định phải tiến hành. Dù bà có đến bằng xe cấp cứu thì cũng phải ra toà.”

Ngày 25 tháng 3 năm 2025, thẩm phán Phó thông báo cho luật sư của bà rằng bà bị kết án 2 năm tù và bị phạt 10.000 Nhân dân tệ.

4) Người phụ nữ 81 tuổi mắc bệnh ung thư bị buộc tội “gây hại cho xã hội”, bản án tù 3,5 năm phi pháp đối với bà vẫn được giữ nguyên

Bà Triệu Dĩnh, một cư dân 81 tuổi ở thành phố Quảng Châu, tỉnh Quảng Đông đã thất bại trong việc kháng cáo bản án 3,5 năm tù vào ngày 30 tháng 12 năm 2024. Các thẩm phán toà phúc thẩm đã ra phán quyết giữ nguyên bản án sơ thẩm, với cáo buộc rằng bà “cố gắng chạy trốn” và “gây hại cho xã hội”.

Khổ nạn của bà Triệu, một quản lý ngân hàng về hưu, bắt nguồn từ vụ bắt giữ vào ngày 26 tháng 4 năm 2021 chỉ vì bà phát tặng tài liệu chân tướng Pháp Luân Công. Sau khi bà được trả tự do vào ngày 11 tháng 5 năm 2021 do huyết áp cao, cảnh sát vẫn liên tục sách nhiễu bà tại nhà.

Áp lực tinh thần do cuộc bức hại đã ảnh hưởng tới sức khỏe của bà Triệu. Bà ngất xỉu tại nhà vào ngày 12 tháng 12 năm 2021 và được chẩn đoán mắc bệnh ung thư bàng quang. Bà phải phẫu thuật hai lần, phải trải qua vài đợt hóa trị và trị liệu miễn dịch.

Ngày 8 tháng 12 năm 2022, gia đình bà Triệu nhận được một cuộc gọi từ viện kiểm sát, thông báo bà đã bị truy tố. Bà bị bắt lại vào ngày 1 tháng 8 năm 2024 và bị đưa đến trại tạm giam. Ngày 5 tháng 9 năm 2024, Tòa án Quận Hải Châu xét xử bà Triệu, và kết án bà 3,5 năm tù cùng 5.000 Nhân dân tệ tiền phạt vào ngày 29 tháng 10 năm 2024.

Bà Triệu vẫn đang bị giam giữ tại trại tạm giam địa phương, và đang phải vật lộn với các căn bệnh nghiêm trọng, bao gồm ung thư bàng quang, bệnh tim và tiểu đường.

5) Người đàn ông Cát Lâm bị kết án 4 năm tù và bị đưa đến bệnh viện nhà tù do sức khỏe yếu

Ngày 5 tháng 6 năm 2024, ông Chu Ngọc Quân ở thành phố Thư Lan, tỉnh Cát Lâm, bị bắt trong một cuộc truy quét của cảnh sát. Khi ông bị giam giữ tại Trại tạm giam thành phố Thư Lan, một nguồn tin nội bộ cho biết đã nhìn thấy 2 lính canh đánh đập ông, trong đó 1 lính canh nói: “Gã này từ chối trả lời thẩm vấn nên đáng bị đánh”.

Sau đó, ông Chu được phát hiện mắc một số bệnh về tim và phải nhập viện một thời gian. Trại tạm giam nộp đơn yêu cầu bảo lãnh tại ngoại cho ông, nhưng đã bị cơ quan cấp trên từ chối. Ông bị kết án 4 năm tù vào một thời điểm không xác định, và bị đưa vào Nhà tù Công Chủ Lĩnh vào ngày 18 tháng 12 năm 2024. Do sức khỏe yếu, ông đã được đưa vào bệnh viện nhà tù. Gia đình ông không được thông báo về tình trạng sức khỏe hay nơi giam giữ của ông.

b. Bức hại tài chính sau khi mãn hạn tù

1) Một người mẹ và con gái rơi vào tình trạng khó khăn tài chính sau khi kết thúc bản án tù oan sai

Bà Vương Vinh Quân, một nhân viên bán hàng đã nghỉ hưu 74 tuổi, và con gái, cô Na Diễm, một y tá ở độ tuổi 40, ở thành phố Thẩm Dương, tỉnh Liêu Ninh, bị bắt tại nơi ở chung của họ vào ngày 13 tháng 7 năm 2021. Cả hai mẹ con bà Vương đều bị kết án vào tháng 2 năm 2022, với cùng mức án 3 năm 2 tháng tù và 10.000 Nhân dân tệ tiền phạt.

Sau khi mãn hạn tù vào ngày 9 tháng 8 năm 2024, cô Na biết được mình đã bị Bệnh viện Số 6 Thành phố Thẩm Dương sa thải trong thời gian ở tù mà không được thông báo. Cô yêu cầu khôi phục công việc của mình, nhưng bệnh viện này quả quyết rằng một “tội phạm bị kết án” phải bị sa thải.

Bà Vương được nhận lương hưu trong một khoảng thời gian ở trong tù, nhưng không rõ trong bao lâu. Sau đó, phòng an sinh xã hội địa phương ngừng chi trả cho bà. Sau khi bà được trả tự do vào tháng 8 năm 2024, phòng an sinh xã hội vẫn không phôi phục lương hưu cho bà, và yêu cầu bà phải hoàn trả khoản lương hưu đã được nhận khi ở trong tù, nếu không họ sẽ tiếp tục đình chỉ lương hưu của bà.

2) Nam học viên tại Sơn Tây bị kết án tù cùng án quản chế và bị nơi làm việc sa thải

Ông Lưu Tấn Sinh, 50 tuổi, ở huyện An Trạch, tỉnh Sơn Tây, bị bắt vào ngày 4 tháng 7 năm 2023, và được tại ngoại vào tối cùng ngày. Ngày 25 tháng 10 năm 2023, cảnh sát gọi cho ông Lưu, lừa ông tới đồn công an bằng cách nói sẽ đóng hồ sơ vụ án của ông. Bởi ông Lưu vẫn từ chối hợp tác, nên ngày hôm sau, họ tạm giữ hành chính ông trong 2 tuần. 2 tuần sau, họ đưa ông vào một trung tâm tẩy não, nơi ông bị hơn 10 người tiến hành cưỡng chế tẩy não. 1 tháng sau, ông được tại ngoại.

Ngày 17 tháng 1 năm 2024, cảnh sát chuyển trường hợp của ông Lưu lên Viện Kiểm sát thành phố Hoắc Châu. Ông bị truy tố vào ngày 18 tháng 4 năm 2024, và bị xét xử vào tháng 9 năm 2024. Trong phiên tòa này chỉ có nhân viên tòa án và luật sư của ông tham dự. Ngày 25 tháng 12 năm 2024, ông bị kết án 3 năm tù cùng 4 năm quản chế và bị phạt 5.000 Nhân dân tệ. Tòa án trung cấp đã bác bỏ đơn kháng cáo của ông vào ngày 26 tháng 2 năm 2025 mà không tổ chức phiên tòa.

Tháng 4 năm 2025, Công ty Điện lực An Trạch sa thải ông Lưu. Hiện ông đang bị phòng tư pháp và phòng công an địa phương kiểm soát chặt chẽ và không được ra khỏi thị trấn.

Báo cáo liên quan:

Báo cáo tháng 5 năm 2025: 79 học viên Pháp Luân Công bị kết án tù vì đức tin

Báo cáo tháng 4 năm 2025: 79 học viên Pháp Luân Công bị kết án tù vì đức tin

Báo cáo tháng 3 năm 2025: 61 học viên Pháp Luân Công bị kết án tù vì đức tin

Báo cáo tháng 2 năm 2025: 68 học viên Pháp Luân Công bị kết án vì đức tin

Báo cáo tháng 1 năm 2025: 97 Học viên Pháp Luân Công bị kết án vì đức tin

Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2025/7/7/496880.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/7/8/228789.html