Bài viết của đệ tử Đại Pháp ở Hắc Long Giang

[MINH HUỆ 09-04-2025] Tôi là một nam đệ tử Đại Pháp lớn tuổi, năm nay đã 76 tuổi rồi. Năm 1998, tôi may mắn bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Một năm sau, tà đảng Trung Cộng bắt đầu bức hại tàn khốc Pháp Luân Đại Pháp.

Lúc đó, tôi đang làm việc tại một cơ quan chính phủ ở một huyện nhỏ, tôi đã tận dụng triệt để chức vụ mà Sư phụ đã an bài cho tôi, tận dụng cơ hội trong công việc, tiếp xúc với chính quyền huyện, các cơ quan ban ngành, cùng 56 đơn vị trực thuộc và hơn 260 đơn vị cấp dưới của bộ phận chỗ tôi làm, còn có cả những nhóm người trong các đơn vị khác để giảng chân tướng trên phạm vi rộng lớn hơn.

Ngoài giờ làm việc, tôi thường tìm kiếm những người hữu duyên ở những nơi có hoàn cảnh thuận tiện và tập trung nhiều người trong huyện như: các cửa hàng, siêu thị, công viên, nơi có không gian xanh, quảng trường, chợ đêm, khu phố thương mại sầm uất, đại hội thể dục thể thao, các hoạt động do các đơn vị tổ chức v.v. Ngoài ra, tôi cũng tranh thủ tìm cơ hội giảng chân tướng tại các buổi họp lớp, tiệc sinh nhật, lễ tốt nghiệp, tiệc cưới, họp mặt đồng nghiệp, họp gia đình họ hàng và các hoạt động khác.

Tôi thường áp dụng một số cách thức có lợi cho việc giảng chân tướng và phù hợp với các giai tầng khác nhau. Ví như đối với những người bán hàng rong bày sạp ven đường, tôi thường dùng cách mua ít hoa quả, rau và thực phẩm v.v. bằng cách này giúp tôi dễ dàng tiếp xúc và khuyên họ làm tam thoái. Một lần nọ, khi gặp một người phụ nữ bán mấy đồ chơi cho trẻ em, tôi đã bỏ ra mấy đồng để mua vài món đồ chơi phát ra tiếng kêu dành cho trẻ em. Thông qua cách thức này, tôi đã giúp cô ấy thoái xuất khỏi tổ chức Đội thiếu niên tiền phong của tà đảng Trung Cộng. Đối với những người khác nhau, tôi sẽ giảng nội dung, với cách thức và góc độ khác nhau, thời gian giảng dài ngắn cũng khác nhau.

Sau khi làm tam thoái cho chủ tịch xã, tôi đã được khen: Bạn đã làm rất tốt!

Vào một ngày Chủ nhật mùa hè nóng bức, tôi đến một quảng trường nhỏ và nhìn thấy trong đám đông một người có dáng vẻ giống cán bộ. Thấy chiếc ghế dài ông ấy ngồi vẫn còn chỗ trống, tôi tiến đến gần và gợi chuyện nói vài câu chuyện phiếm về gia đình thường ngày với ông ấy. Trong lúc nói chuyện tôi biết được, ông ấy hiện đang là chủ tịch xã của một thị trấn nhỏ.

Tôi nắm bắt tâm lý của mọi người đều muốn có một thân thể khỏe mạnh, hy vọng bản thân có thể kéo dài tuổi thọ, kết hợp với tình hình dịch bệnh Virus Trung Cộng (Viêm phổi Vũ Hán) hiện tại để làm lời mở đầu, sau đó giảng về hiệu quả thần kỳ trong việc chữa bệnh khỏe người của Pháp Luân Công tại Hội Triển lãm Sức khỏe Đông Phương ở Bắc Kinh năm 1992; giảng về sự phát triển mạnh mẽ của Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc, với 100 triệu người bước vào tu luyện chỉ trong một khoảng thời gian ngắn, Pháp Luân Đại Pháp là Đại Pháp tu luyện thượng thừa của Phật gia, lấy đặc tính Chân, Thiện, Nhẫn của vũ trụ làm chỉ đạo căn bản, hiện đang được hồng truyền tại hơn 100 quốc gia và các địa khu trên thế giới; (kẻ đầu sỏ gây tội ác) Giang Trạch Dân e sợ số người tu luyện Pháp Luân Công quá nhiều, vì vậy, vào ngày 20 tháng 07 năm 1999, hắn đã câu kết với Trung Cộng bức hại Pháp Luân Đại Pháp, thực hiện chính sách hủy diệt “bôi nhọ thanh danh, vắt kiệt tài chính, hủy hoại thân thể” đối với học viên Pháp Luân Công; dàn dựng vụ án giả tạo “Tự thiêu ở Thiên An Môn”; tờ báo The Epoch Times đã đăng tải một loạt bài xã luận với tiêu đề “Cửu bình Đảng Cộng sản”, tiết lộ Đảng Cộng sản là tà linh đến từ phương Tây và mục đích tội ác của nó là muốn hủy diệt nhân loại, phơi bày lịch sử giết người sau khi lật đổ chính quyền của tà đảng Trung Cộng bao gồm: cải cách ruộng đất, tam phản, ngũ phản, trấn phản, túc phản, cách mạng văn hóa, sự kiện Lục Tứ (Thảm sát trên Quảng trường Thiên An Môn ngày 06 tháng 04 năm 1989) và cuộc đàn áp Pháp Luân Công v.v.

Tôi còn giảng về “Tàng tự thạch” ở thị trấn Chưởng Bố, huyện Bình Đường, tỉnh Quý Châu, đã cho thấy rõ ý trời rằng “Đảng Cộng sản Trung Quốc Vong”; giảng về lời dự ngôn trong cuốn “Các Thế Kỷ” của Nostradamus; lời dự ngôn về dịch bệnh sắp xảy ra được “khắc trên bia mộ của Lưu Bá Ôn trên núi Thái Bạch ở Thiểm Tây” và “Thôi Bối Đồ” của Viên Thiên Can và Lý Thuần Phong. Tôi còn giảng về những bài học giáo huấn trong lịch sử, trận sóng thần ở Biển Đông và bốn lần đại ôn dịch của Đế quốc La Mã cổ đại; giảng về lời cảnh báo vứt bỏ ấn thú trong “Kinh Thánh”, để tránh bị đào thải trong trận đại dịch bệnh; tam thoái chính là biện pháp đáng tin cậy tránh khỏi bị đào thải và đảm bảo sự bình an.

Tôi giảng rất nhiều nội dung, vị chủ tịch xã này muốn nghe nên tôi ra sức giảng cho ông ấy. Trong khi nói chuyện, tôi cũng trả lời một số vấn đề mà ông ấy nêu ra, chẳng hạn như vấn đề tiền lương, tôi trả lời: lương của chúng ta là do bản thân bỏ công sức làm việc mà có được, bao gồm cả thuế thu nhập cá nhân cũng lấy từ trong đó ra, tuyệt nhiên không phải do Đảng Cộng sản cấp cho. Đảng Cộng sản là tên gọi của một đảng phái không có hình tượng, nó là tà linh, tiền của nó đến từ đâu v.v. Sau hơn một giờ, ông ấy đã thoái xuất khỏi tà đảng Trung Cộng. Cuối cùng, ông ấy nói với tôi: “Bạn đã làm rất tốt!”

Đối mặt với đủ loại chúng sinh khác nhau, dùng Đại Pháp chỉ đạo thực tu tâm tính

Tôi thường xuyên gặp những người nghe và hiểu rõ chân tướng, đã làm tam thoái. Họ nắm chặt tay tôi và xúc động nói: “Cảm ơn bạn”, tôi trả lời: “Tôi chỉ là nói cho bạn một biện pháp để bạn được đắc cứu, còn người bảo hộ và cứu độ bạn là Sư phụ Đại Pháp, nếu cảm ơn, thì hãy cảm ơn Sư phụ Đại Pháp!” Mỗi lần như thế, tôi đều cảm thấy vui mừng vì đã có thêm một sinh mệnh được cứu.

Tôi thường dùng Pháp lý mà Sư phụ giảng để cảnh tỉnh bản thân, mỗi lần giảng chân tướng, khuyên chúng sinh làm tam thoái đều không phải là tôi có năng lực đặc biệt gì, trí huệ của tôi đều bắt nguồn từ Đại Pháp, tôi không có bất cứ điều gì đáng để kiêu ngạo, tôi chỉ làm theo lời dạy của Sư phụ, làm những gì mình nên làm.

Trong khi giảng chân tướng, tôi cũng từng gặp phải những tình huống khác nhau và đủ loại người với những ý kiến phản đối khác nhau. Người nhà sợ tôi bị bức hại và mất tiền lương; có người họ hàng nói rằng tôi và con cái luyện Pháp Luân Công là “điều không đúng”; có đồng nghiệp nói rằng tôi “toàn làm chuyện mê tín”, “tẩu hỏa nhập ma”; có người mỉa mai tôi “lúc này là lúc nào rồi mà vẫn còn chấp mê bất ngộ”; có người lấy ra điện thoại di động dọa rằng sẽ tố cáo tôi; có một vài người nói rằng tôi “phản đối Đảng Cộng sản”; tệ hơn còn có người mắng chửi tôi thậm tệ v.v. Mỗi khi gặp phải những tình huống như vậy, tôi đều dùng Pháp của Sư phụ giảng để khích lệ bản thân.

Mỗi lần phát sinh sự việc, tôi đều có thể dựa vào Đại Pháp mà bảo trì được một tâm thái bình tĩnh và trầm ổn. Nhưng sau khi trải qua sự việc, nhớ lại những thái độ, biểu hiện, hành động v.v. của những người phản đối Đại Pháp, bất kính với Sư phụ và nhục mạ tôi, thì trong tâm lại trào dâng một chút oán hận, tôi còn liên tục “phát chính niệm” khiến những người này phải chịu báo ứng …

Thông qua học các bài giảng Pháp của Sư phụ, giúp tôi hiểu được, trong tu luyện, đôi khi cảnh giới mà tôi biểu hiện ra trên bề mặt lại không phải là thể hiện chân thực, thường thì đằng sau nơi sâu thẳm trong tư tưởng, tâm tính của tôi không vững chắc. Tôi chưa thực sự làm được Thiện, không phải là Nhẫn thực sự theo đúng ý nghĩa của nó, sâu thẳm trong suy nghĩ vẫn còn ẩn giấu rất nhiều nhân tố không phù hợp với Đại Pháp.

Gần đây, khi học kinh văn “Kinh tỉnh” của Sư phụ, khiến tôi như tỉnh ra khỏi giấc mộng, nhận thức ra con người trên thế gian đều là người thân của Sư phụ, đều là người nên được cứu độ. Thế nhưng, đối với những người vì một chút lợi ích dơ bẩn mà hãm hại, tố cáo đệ tử Đại Pháp, đối với những cảnh sát bức hại tàn khốc đệ tử Đại Pháp, đối với những quan tòa, thẩm phán đi ngược lại lương tri và thiên lý xử phạt phi pháp đệ tử Đại Pháp, thì sao tôi vẫn không thể tha thứ cho họ được. Tôi ý thức được rằng, hiện tại tôi vẫn chưa thực sự tu xuất được tâm từ bi đối đãi với chúng sinh, vẫn còn sót lại nhân tố “hận” do tà linh cộng sản cấu thành. Trong khi suy nghĩ lại, tôi không ngừng dùng Đại Pháp tu luyện bản thân, cố gắng chống trả và bài xích sự can nhiễu của các nhân tố phụ diện.

Những năm gần đây, tôi cố gắng hết sức dùng những Pháp lý của Đại Pháp để quy chính từng tư từng niệm của mình, bài trừ các nhân tố can nhiễu không phù hợp với Pháp trong tư tưởng, nỗ lực đề cao tâm tính của bản thân. Mỗi lần đi giảng chân tướng tôi đều kiên trì học thuộc Pháp và phát chính niệm trên đường đi từ lúc ra khỏi nhà. Trên đường về nhà, tôi thường nhẩm niệm nhiều lần “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo”. Trong lúc nấu cơm và ăn cơm, tôi nghe phát thanh Minh Huệ và các tiết mục của các kênh truyền thông khác v.v.

Để giảm bớt ảnh hưởng của nhân tố phụ diện, tôi đã tới công ty Internet hủy dịch vụ phát sóng truyền hình, bỏ dùng mạng Internet cho tivi và điện thoại di động, tôi chỉ xem sách Đại Pháp, tuần báo Minh Huệ và thông tin trên trang The Epoch Times, để Đại Pháp và những nhân tố chính lấp đầy trường không gian trong đầu não và quanh thân thể của tôi, dùng nhiều thời gian hơn nữa để đồng hóa Đại Pháp.

Tôi sống một mình. Mỗi ngày tôi luyện công khoảng 2 tiếng 40 phút vào buổi sáng; sau bữa tối, tôi học Pháp hơn bốn tiếng; ban ngày tôi không làm việc gì khác ngoài việc đi giảng chân tướng. Cho dù là giữa mùa hè nóng nực oi bức hay giữa mùa đông gió lạnh thấu xương, tôi vẫn luôn kiên trì giảng chân tướng và làm ba việc trong mọi hoàn cảnh và tình huống khác nhau.

Chính niệm đối đãi với ma nạn trên thân thể, kiên trì giảng chân tướng

Một buổi sáng mùa đông sau khi thức dậy, tôi có cảm giác toàn thân đau nhức, chân tay không có sức lực, nhìn mọi vật lờ mờ không rõ, hai mắt và toàn bộ đầu liên tục giật giật đau nhói. Đầu nặng, người lảo đảo xây xẩm mặt mày, không thể đứng vững, bước đi loạng choạng. Trạng thái của tôi sao vậy? Khi tôi đang hoang mang, thì có một đoạn Pháp của Sư phụ đả nhập vào trong đầu tôi, Sư phụ giảng:

“Do đó người tu luyện chúng ta một khi thân thể đâu đó xuất hiện không thoải mái, tôi bảo cho mọi người, đó không phải là bệnh”. (Giảng Pháp tại Pháp hội Mỹ Quốc- Giảng Pháp tại Thành phố New York)

Tôi tin tưởng chắc chắn rằng nó không phải là bệnh, mà là giả tướng, là bức hại, là can nhiễu của tà ác, tôi phải chiến đấu và tiêu trừ nó. Cho dù thế nào cũng không để lỡ mất thời gian và ảnh hưởng tới việc giảng chân tướng, dù chỉ cứu được một người cũng xứng đáng. Tôi không ngừng phát chính niệm, bước ra khỏi nhà.

Trời bên ngoài âm u, mây đen dày đặc, gió lạnh thấu xương, cát đá bay tứ tung, người trong quảng trường nhỏ đang dần dần ra về. Một lúc sau, toàn thân tôi bị gió thổi lạnh thấu xương, run rẩy mãi không thôi, chân thì tê cóng đau như bị mèo cào. Tôi nghĩ, trên quảng trường không có người, mình cũng quay về thôi. Khi niệm đầu rút lui vừa lóe lên và đi được mấy bước quay về, thì tôi nghĩ đến Pháp của Sư phụ, tôi dừng lại, quay người đến bên một gốc cây lớn ở quảng trường nhỏ. Tôi tựa người vào một bên thân cây để giữ thăng bằng, mượn thân cây che chắn cái gió lạnh buốt”.

Tôi tin chắc rằng Sư phụ nhất định sẽ đưa người hữu duyên đến bên tôi. Một lúc lâu sau, quả nhiên có một người đi vào quảng trường nhỏ, tôi lập tức tiến tới đón anh ấy. Khi biết được anh ấy từ trong thành phố đến nhà người thân, tôi nắm chắc thời cơ, giúp anh ấy thoái xuất khỏi tổ chức Đoàn Thanh niên Cộng sản của tà đảng Trung Cộng.

Lúc này, hoa tuyết lại bắt đầu rơi, người đi trên đường cũng càng ngày càng thưa thớt. Tôi tìm kiếm xung quanh, phát hiện có hai người đang đi tới điểm dừng xe buýt công cộng bên quảng trường nhỏ. Tôi lập tức đi đến chỗ họ và giúp họ làm tam thoái.

Tuyết rơi ngày càng nhiều, trên đường về nhà, tôi gặp một cụ già chống gậy, bước đi loạng choạng. Tôi đến gần, đỡ cụ và đưa cụ về nhà. Trên đường đi, tôi đã giúp cụ làm tam thoái. Khi chúng tôi tạm biệt, cụ già nắm chặt tay tôi, cảm động đến nỗi không biết phải nói gì.

Kiên trì trường kỳ giảng chân tướng, trợ Sư cứu chúng sinh

Mấy năm gần đây, mỗi tháng tôi khuyên thoái cho khoảng 140 – 150 người. Mặc dù số lượng không nhiều, nhưng tôi vẫn luôn kiên trì thực hiện.

Để thích nghi với yêu cầu chịu được giá lạnh khi giảng chân tướng, tôi đã mua riêng một đôi giày bằng da kiểu cũ có lót đệm bông, một đôi tất len, lót giầy len, còn con tôi thì đặt mua cho tôi một chiếc mũ bông da cỡ lớn kiểu dáng cũ trên mạng. Tôi mặc năm chiếc quần, bốn chiếc áo, đeo khẩu trang và găng tay cỡ lớn, như thế toàn thân tôi được “trang bị vũ trang đầy đủ”, có thể chịu đựng thời tiết băng giá và tuyết lạnh trong thời gian dài.

Một đêm nọ, tôi mơ thấy mình đang vun gốc cho cây kê trên thửa đất tôi bao thầu canh tác, nhưng chỉ có hai luống ở giữa có mầm non mọc lên, còn hai luống ở hai bên thì không có. Còn có bốn, năm người giúp tôi vun đất vào gốc cây. Những chỗ mà họ giúp tôi thì mầm non mọc lên rất tươi tốt. Sau khi tỉnh lại tôi ngộ ra, Sư phụ điểm hóa cho tôi rằng nhiệm vụ cứu người của tôi mới chỉ hoàn thành một nửa, hơn nữa còn có Thần giúp đỡ. Trong thời gian cuối cùng không còn nhiều này, tôi phải nỗ lực hơn nữa để hoàn thành sứ mệnh cứu độ chúng sinh mà mình phụ trách.

Trong những năm qua, trong phạm vi khả năng của mình, bất kể chúng sinh ở giai cấp, nghề nghiệp nào, hay địa vị cao thấp sang hèn ra sao, tôi đều cố gắng hết sức để giảng chân tướng, làm tam thoái cho họ. Trong số những người tôi khuyên thoái, có những người là lãnh đạo cấp đảng ủy và chính quyền huyện còn đang làm việc, có những người đã nghỉ hưu, còn có các quan chức tòa án và viện kiểm sát đã nghỉ hưu, các trưởng ban của một số ban ngành thuộc đảng ủy huyện, giám đốc các cơ quan chính phủ, cán bộ cấp trung, bí thư đảng ủy thị trấn, chủ tịch và phó chủ tịch xã, ủy viên ban tổ chức, bí thư đảng ủy các cơ quan chính phủ, chủ doanh nghiệp, nhân viên kinh doanh, cảnh sát đương nhiệm và đã nghỉ hưu, giám đốc cơ quan phúc lợi, giám đốc bệnh viện, bác sĩ, hiệu trưởng trường học, giáo viên, sinh viên đại học, học sinh trung học cơ sở, cán bộ đã nghỉ hưu, công nhân, bí thư chi bộ thôn, trưởng thôn, người bán hàng rong, người quét đường, người thu gom rác, người khuyết tật và những người khác nữa.

Nhiều năm nay, tôi không tính hết được đã khuyên thoái cho bao nhiêu người, tôi chỉ làm theo yêu cầu của Sư phụ, thực tu bản thân trong khi làm ba việc, thực hiện thệ ước từ tiền sử của mình, hoàn thành sứ mệnh lịch sử mà bản thân đảm nhận.

Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2025/4/9/长期坚持讲清真相-实修提高心性-491471.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/7/10/228804.html