Cú ngã thay đổi vận mệnh của một gia đình
Bài viết của Thẩm Dung, phóng viên Minh Huệ
[MINH HUỆ 30-04-2025] Nếu không có cú ngã đó, có lẽ bà vẫn còn đang chìm đắm trong rượu và thị trường chứng khoán. Câu nói “Cô hãy tập Pháp Luân Công đi!” của bác sĩ không chỉ dẫn đến trị khỏi cho bà căn bệnh tổn thương xương cốt mà y học đã bó tay, mà còn cải biến vận mệnh của bà và cả gia đình.
Bà Quách Bình Quân năm nay 62 tuổi, là một người nội trợ. Năm 38 tuổi, trong một lần đi chợ, bà bất cẩn giẫm phải túi ni lông và bị trượt ngã. Ban đầu bà tưởng chỉ là vết thương nhỏ, không ngờ sau khi về nhà cơn đau ngày càng nghiêm trọng. Bà nhớ lại: “Chồng tôi chở tôi đến võ đường truyền thống Trung Quốc để nắn xương, đi châm cứu Đông y, rồi còn tìm người xoa bóp… Chúng tôi đã thử nhiều cách nhưng chữa thế nào cũng không khỏi”.
Trong cơn tuyệt vọng, bà Bình Quân đã chuyển đến bệnh viện Tân Trúc để điều trị. Phim X-quang cho thấy khớp hông của bà có chỗ lồi lên bất thường. Bác sĩ đề nghị bà chuyển đến bệnh viện Chấn Hưng ở Đài Bắc, tìm đến bác sĩ Ngao Mạn Quan, một chuyên gia có uy tín trong khoa chỉnh hình, để tiến hành phẫu thuật. Bà đã chấp nhận phẫu thuật, nhưng kết quả không như mong đợi. Bà kể lại: “Bác sĩ Ngao bảo tôi đi học bơi, nói rằng phương pháp phục hồi chức năng này tốt cho khớp. Tôi đã rất nghe lời và ròng rã đi bơi suốt một năm. Thế nhưng khi tái khám, bác sĩ Ngao lại nói xương cốt của tôi vẫn đang thoái hóa”.
Một năm phục hồi chức năng đổi lại kết quả như vậy, bà Bình Quân nghe xong lòng trĩu nặng, không biết mình còn có thể làm gì nữa. Lúc này, bác sĩ Ngao lại tư vấn: “Cô hãy tập Pháp Luân Công đi!”
Bà Bình Quân kể: “Bác sĩ nói Pháp Luân Công là một công pháp rất tốt, khuyên tôi thử tập xem sao, và còn đưa cho tôi một số tài liệu. Tôi nhanh chóng liên lạc với phụ đạo viên ở địa phương và tìm được điểm luyện công ở Tân Trúc”.
Tái ông thất mã
Một cú ngã tưởng chừng như bất hạnh, lại khiến bà trong quá trình lặn lội tìm thầy chữa bệnh khắp nơi mà kết duyên bền chặt cùng Đại Pháp.
Ngay lần đầu luyện công, bà đã cảm nhận được dòng năng lượng lưu động. Bà chia sẻ: “Lúc đầu, tôi cảm giác như có dòng điện chạy trong người, khi luyện đến động tác đầu đỉnh bão luân trong bài công pháp thứ hai, tôi bắt đầu toát mồ hôi lạnh, cuối cùng nôn ra toàn bộ bữa tối đã ăn. Nhưng sau khi nôn xong, tôi lại cảm thấy rất dễ chịu, toàn thân trở nên nhẹ nhàng, khoan khoái”.
Mặc dù ngay từ đầu đã trải nghiệm những thay đổi kỳ diệu, nhưng bà thẳng thắn thừa nhận: “Lúc đó tôi vẫn chưa hiểu về tu luyện, cảm thấy luyện công rất khó, sau này ngày càng lười biếng nên đã không tiếp tục nữa. Thân thể tôi đương nhiên cũng không khá hơn. Về sau, ngay cả việc nấu cơm, bê nồi, rửa đồ cũng rất khó nhọc, cuối cùng đến đi lại cũng không được, chân đau vô cùng”.
Khi bà Bình Quân vẫn đang phiền não vì đau chân, số phận lại giáng cho bà một đòn nặng nề – chồng bà đột ngột qua đời, để lại bà cùng đứa con thơ. Lúc này, chứng đau chân của bà cũng ngày càng nặng, ngay cả những cử động thông thường cũng trở nên khó khăn.
Bà nhớ lại: “Lúc đó tôi thực sự hoảng loạn, con còn nhỏ như vậy, mà chân tôi lại đau thế, phẫu thuật cũng không có tác dụng, tôi không biết phải làm sao nữa…” Liên tiếp gặp tai ương khiến bà rơi vào tình cảnh tuyệt vọng cả về thể chất lẫn tinh thần. Trong hoàn cảnh tuyệt vọng đó, bà lại một lần nữa nhớ đến Đại Pháp: “Tôi thầm nghĩ, thực sự chỉ có Pháp Luân Công mới cứu được mình!”
Lần này, bà không còn giữ tâm thái thử xem sao nữa, mà tĩnh tâm học Pháp, luyện công và nghiến răng kiên trì theo học. Dần dần, thân thể bà bắt đầu chuyển biến tốt, đôi chân cũng dần trở lại bình thường. Bà Bình Quân vui vẻ nói: “Tôi thực sự đã khỏi rồi! Tôi có thể đi diễu hành, chơi trống lưng, leo núi liền 6-7 tiếng đồng hồ cũng không có vấn đề gì, chân không còn đau chút nào nữa!”
Từ nghiện rượu đến không thể uống rượu
Sau khi khỏi bệnh, bà Bình Quân nhìn lại cuộc sống trước đây của mình. Bà nhận ra rằng, điều thực sự cần phải thay đổi triệt để chính là những chấp trước thâm căn cố đế, khó có thể từ bỏ – trong đó nặng nhất là chứng nghiện rượu và ham mê cổ phiếu.
Bà cho biết: “Trong cả gia đình, tôi là người thích uống rượu nhất. Trước đây khi còn làm việc ở nhà mẹ đẻ, bố và em trai tôi đều uống rượu, tôi cũng rất thích uống. Thích đến mức nào ư? Nếu không có rượu, tôi nuốt cơm không trôi, phải đi mua rượu về trước, uống một ngụm rồi mới có thể ăn cơm”.
Rượu ngon là niềm vui và chỗ dựa tinh thần không thể thiếu trong cuộc sống của bà. Nhưng bà không bao giờ ngờ rằng, cái vị đã quyến rũ bà trước đây lại trở nên khó nuốt sau khi tu luyện. Bà kể: “Vào dịp Tết, mọi người cùng nhau ăn lẩu. Lúc đó, tôi rót một ly whisky nhỏ, kết quả là ngụm đầu tiên đã thấy không ngon, không ngờ ngụm thứ hai còn khó uống hơn. Lúc này, tôi nhớ đến lời Sư phụ giảng rằng người luyện công không được uống rượu. Tôi ngộ ra rằng mình không thể uống rượu, thế là ngay lúc đó tôi đổ ly rượu đi, và từ đó về sau không bao giờ uống nữa”.
Buông bỏ việc chơi cổ phiếu, tránh được tai họa
Có người nói, rượu và cờ bạc là cách nhanh nhất để hủy hoại một con người. Rượu làm loạn tính, cờ bạc dễ hại thân. Vậy mà ngoài rượu ra, bà Bình Quân còn dấn sâu vào thế giới cổ phiếu biến động khôn lường. Bà chia sẻ: “Trước đây, tôi chơi cổ phiếu rất ham, ngày nào cũng mua, ngày nào cũng kiếm lời, từ một, hai nghìn điểm, thậm chí đến mười nghìn điểm. Để kiếm được nhiều hơn, tôi đã đổ hết tiền vào đó, chơi đến mức gần như quên cả công việc, ngày nào cũng chỉ chăm chăm nhìn bảng điện tử”.
Sau khi đắc Pháp, bà Bình Quân biết mình không thể chơi nữa, nên đã để nguyên số cổ phiếu cũ ở đó, không động đến nữa. Đối với bà, là một người tu luyện thì nên nghe lời Sư phụ, làm những việc đúng đắn. Mặc dù đã buông bỏ chấp trước vào việc chơi cổ phiếu, nhưng những người thân từng cùng bà xông pha trên thị trường chứng khoán vẫn thỉnh thoảng giới thiệu cho bà những cơ hội đầu tư ‘chắc chắn lời, không lỗ’.
Bà kể: “Có lần người nhà tôi nói có một chuyên gia phân tích rất chính xác, lần nào cũng thắng, bảo tôi bỏ ra mấy triệu để chơi cùng. Tôi nói tôi tu luyện Pháp Luân Công rồi, không thể làm như vậy được”.
Bà Bình Quân từ chối dứt khoát, nhưng những người thân khác lại đầu tư số tiền lớn, cuối cùng dẫn đến thua lỗ thảm hại, mất cả chì lẫn chài. Bà kể: “Ngay cả cha tôi cũng đem tiền dưỡng già ra chơi, gần mười triệu, cuối cùng mất sạch. Lúc đó thực sự rơi vào thảm cảnh, cả gia đình đều chìm trong không khí ảm đạm”.
Một trận sụp đổ thị trường chứng khoán đã thức tỉnh cả gia đình, còn bà cũng nhờ kiên định tin vào Đại Pháp mà tránh được kiếp nạn này. Con gái của bà Bình Quân nói với lòng biết ơn sâu sắc: “Mẹ tôi trước đây thích uống rượu, thích chơi cổ phiếu. Nếu không bước vào tu luyện, có thể bà vẫn sẽ tiếp tục chìm đắm trong đó, có thể khiến cả gia đình lâm vào thống khổ nợ nần chồng chất. Chính là nhờ Đại Pháp đã thay đổi mẹ tôi, và cũng đã cứu gia đình chúng tôi!”
Tu luyện đã giúp bà Bình Quân đứng dậy từ đáy vực sâu, cũng giúp người nhà bà nhìn thấy hy vọng và phương hướng trong cơn hoạn nạn. Nhiều người thân không khỏi tò mò: Rốt cuộc sức mạnh nào có thể khiến một người tái sinh, trở thành một con người mới như vậy trong nghịch cảnh?
Ảnh 1: Ảnh bà Quách Bình Quân chụp cùng con gái Di Quân. Người con gái cảm tạ Đại Pháp đã thay đổi mẹ cô và cứu cả gia đình họ.
Thế là, dưới sự thay đổi và ảnh hưởng của bà Bình Quân, những người trong gia đình lần lượt bước vào tu luyện, cô gái trẻ Tử San là một trong số đó.
Giữa chốn trầm mê tìm thấy phương hướng cuộc đời
Năm thứ ba đại học, khi bạn bè xung quanh bắt đầu bận rộn lo cho tương lai, Tử San cũng bắt đầu suy ngẫm về tương lai của mình. Cô nghĩ: “Cuộc đời mình sẽ ra sao nhỉ? Mình nên dùng thái độ nào để đi tiếp con đường phía trước?” Cô biết rằng, một khi bước ra khỏi cổng trường, sẽ phải đối mặt với đủ loại cám dỗ và thử thách. Cô tự nhủ: “Mình nhất định phải giữ vững đạo đức, chiểu theo yêu cầu của Đại Pháp, không thể lạc lối giữa những trào lưu xã hội”.
Khi còn nhỏ, cô cùng người lớn học Pháp luyện công, nhưng chưa thực sự hiểu tu luyện có ý nghĩa gì đối với sinh mệnh. Nhờ quá trình tự suy ngẫm này, cô đột nhiên nhận ra hạt giống Chân-Thiện-Nhẫn đã sớm nảy mầm bén rễ trong tâm cô.
Vậy là cô bắt đầu nghiêm túc đối đãi với việc tu luyện của bản thân, và trong một lần luyện công, cô cảm nhận được một luồng năng lượng mạnh mẽ quán thông thân thể từ trên xuống dưới. Cô chia sẻ: “Giống như một chiếc cột lớn thông suốt toàn thân, cơ thể trong khoảnh khắc đó dường như trở nên rất kiền tịnh, rất thông thấu”.
Không lâu sau, cả thân và tâm của Tử San đã có những thay đổi rõ rệt. Cô tiết lộ rằng từ nhỏ mình đã phiền não vì bị nổi rất nhiều mụn trứng cá. Để cải thiện tình trạng da, gia đình đã đưa cô đi khám khắp các bác sĩ Đông y, Tây y, thậm chí thử cả các liệu pháp dân gian, nhưng hiệu quả không đáng kể.
Cô chia sẻ: “Thời đại học, tôi đã chi hàng trăm nghìn để mua những sản phẩm dưỡng da đắt tiền, nhưng chỉ cần ngưng sử dụng là da lại trở về như cũ. Khoảng thời gian đó tôi rất tự ti, luôn cảm thấy mọi người đang nhìn vào mặt mình”.
Điều khiến cô ngạc nhiên là, nhờ kiên trì học Pháp luyện công, những nốt mụn trứng cá đã làm phiền cô nhiều năm dần biến mất. Làn da của cô trở nên sáng sủa hồng hào hơn. Cô không còn cần phải dựa vào các sản phẩm dưỡng da nữa.
Cuộc sống sau khi tu luyện trở nên đơn thuần tự tại
Ảnh 2: Tử San (thứ hai từ phải sang), bà Bình Quân (thứ nhất từ trái sang) và những người thân khác trong gia đình cùng nhau học Pháp hàng tuần, cùng đắm mình trong hào quang của Pháp.
Tử San của trước đây, cũng giống như đa số những người trẻ tuổi, thường bị vướng mắc vào tình cảm, hay tính toán thiệt hơn trong những buồn vui của người thường. Nhưng sau khi tu luyện, cô nhận ra rằng những nhân tâm so đo tranh chấp kia, dù là đối với bản thân hay người khác, đều là một loại tổn thương vô hình.
Cô nói: “Sư phụ dạy chúng ta rằng, làm bất cứ việc gì cũng nên đứng ở cơ điểm vì lợi ích của người khác, chứ không phải lấy mình làm trung tâm. Tôi của bây giờ, khi gặp chuyện có thể đối mặt một cách lý trí hơn, và cũng không còn dễ bị mắc kẹt vào những điều vụn vặt nữa”.
Cùng với sự thăng hoa trong tư tưởng, nội tâm của cô cũng trở nên đơn giản và trong sáng, đó là sự vững vàng và tự tin nảy sinh một cách tự nhiên trong tu luyện. Cô nói: “Trước đây, khi có người tặng tôi một món đồ, tôi sẽ luôn nghĩ đến việc phải đáp lễ, muốn làm vậy để người khác cảm thấy mình tốt. Nhưng bây giờ, tôi không còn cố ý thể hiện bản thân nữa, mà giữ thiện niệm một cách tự nhiên, thật tâm đối tốt với mọi người”.
Cô nói tiếp: “Tôi nhận thấy cuộc sống đã trở nên rất đơn giản, bất kể là về vật chất hay trong các mối quan hệ, lo âu và chấp trước đã giảm đi rất nhiều so với trước đây. Đại Pháp đã trở thành tiêu chuẩn giá trị căn bản nhất trong tâm tôi”.
Đường đời luôn có những thăng trầm. Chính Pháp Luân Đại Pháp đã giúp gia đình của bà Bình Quân đứng vững trong sóng gió, tìm lại được sức khỏe thể chất và cả phương hướng cho tâm hồn.
Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2025/4/30/493058.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/5/5/226524.html