Ottawa: Nạn nhân lên tiếng về hành vi sách nhiễu xuyên quốc gia của chính quyền Trung Quốc tại cuộc kháng nghị ôn hòa đánh dấu 26 năm bức hại
Bài viết của phóng viên Minh Huệ Anh Tử tại Ottawa
[MINH HUỆ 22-07-2025] Ngày 20 tháng 7 năm 2025, các học viên Pháp Luân Công đã tổ chức cuộc kháng nghị ôn hòa trước Đại sứ quán Trung Quốc tại Ottawa, Canada. Họ kêu gọi chấm dứt cuộc bức hại suốt 26 năm qua của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) đối với Pháp Luân Công.
Trong những người tham gia có anh Lưu Chi Nguyên, du học sinh người Trung Quốc 26 tuổi. Anh đã chia sẻ câu chuyện về những khổ nạn mà gia đình anh phải chịu đựng trong cuộc bức hại.
Các học viên kháng nghị ôn hòa trước Đại sứ quán Trung Quốc tại Ottawa, Canada ngày 20 tháng 7 năm 2025 để kêu gọi chấm dứt cuộc bức hại Pháp Luân Công 26 năm qua của ĐCSTQ.
Anh Lưu Chi Nguyên nói: “Hôm nay, tôi đứng đây để không phải trốn chạy nữa. Hôm nay, tôi lên tiếng để sự thật không còn bị che giấu.”
Anh Lưu, đứng cùng các học viên khác ở Ottawa, đã cất lời kêu gọi chân thành: “Chúng tôi kêu gọi ĐCSTQ lập tức chấm dứt cuộc bức hại Pháp Luân Công và trả tự do cho tất cả các học viên đang bị giam giữ phi pháp. Chúng tôi kêu gọi Canada và cộng đồng quốc tế đưa vấn đề nhân quyền của Pháp Luân Công vào chương trình nghị sự ngoại giao. Chúng tôi kêu gọi người dân Trung Quốc hãy nhìn thấu những dối trá và tìm lại lương tri của mình. Chúng tôi kêu gọi những người có tấm lòng thiện lương trên khắp thế giới cùng lên tiếng giúp chấm dứt cuộc bức hại đã kéo dài 26 năm này.”
Du học sinh Lưu Chi Nguyên kể lại những khổ nạn mà gia đình anh đã chịu đựng trong cuộc bức hại 26 năm qua.
Cha được trả tự do nhưng vẫn bị giám sát
Cha của anh Lưu Chi Nguyên, ông Lưu Chu Ba, là một kỹ sư dầu khí. Vì tu luyện Pháp Luân Công, mà ông đã nhiều lần bị kết án phi pháp và tra tấn dã man. Ông đã bị giam giữ phi pháp tổng cộng hơn 13 năm. Mặc dù gần đây ông đã được “trả tự do” nhưng vẫn bị cảnh sát theo dõi chặt chẽ và hàng tuần phải đến trình diện ở đồn cảnh sát địa phương.
Trong thời gian bị giam giữ phi pháp, cảnh sát và lính canh nhà tù thường xuyên ép ông Lưu Chu Ba phải khám sức khỏe. Anh Lưu Chi Nguyên nghi ngờ những cuộc thăm khám này có liên quan đến việc cưỡng bức thu hoạch nội tạng. Trong tù, ông bị bắt phải lao động khổ sai đến khuya. Ông bị giám sát liên tục và bị đe dọa dưới nhiều hình thức, bị các tù nhân khác bắt nạt theo chỉ đạo của lính canh nhà tù.
Ông Lưu Chu Ba còn bị ép phải từ bỏ tu luyện Pháp Luân Công nhưng ông đã từ chối. Ông bị đe dọa rằng nếu từ chối, ông sẽ bị đưa vào danh sách đen, thì sẽ khó tìm việc, thậm chí đi đâu cũng phải báo cáo với chính quyền.
Bị đe dọa bằng thư nặc danh sau khi lên tiếng ở nước ngoài
Anh Lưu Chi Nguyên, hiện đang sống ở Canada, cũng là nạn nhân của hành vi đàn áp, đe dọa, và khủng bố xuyên quốc gia của ĐCSTQ. Hai năm trước, sau khi phát biểu công khai tại Đại sứ quán Trung Quốc tại Canada và trên Đồi Quốc hội kêu gọi trả tự do cho cha mình và phơi bày sự thật về cuộc bức hại, anh đã nhận được những lời đe dọa từ email nặc danh (longdee88@yahoo.com).
Anh thuật lại lời đe dọa như sau: “Người gửi tự xưng là bạn của mẹ tôi và yêu cầu tôi gỡ bỏ các bài báo cáo và nội dung phỏng vấn trên thời báo The Epoch Times và Đài Truyền hình NTD. Nếu không, cha tôi sẽ bị trừng phạt khắc nghiệt hơn.”
Mẹ anh Lưu đã xác nhận qua WeChat rằng cai tù và cấp trên của họ biết về việc này nên đã ra sức gây áp lực cho gia đình thông qua các mối quan hệ cá nhân. Những thủ đoạn này rõ ràng là hành vi mở rộng sách nhiễu xuyên quốc gia của ĐCSTQ ra thế giới.
Anh Lưu Chi Nguyên nói: “Đây là sự đe dọa theo chính sách ‘liên đới’ của ĐCSTQ, dùng người thân làm vũ khí để bức hại. Nhưng điều khiến tôi không thể im lặng không chỉ bởi vì những khổ nạn mà chúng tôi phải đối mặt này, mà còn là những gì tôi đã tận mắt chứng kiến: Pháp Luân Công là chính Pháp và gia đình tôi đã được thọ ích rất nhiều từ môn tu luyện.”
“Tôi phải lên tiếng”
Là một học viên, anh Lưu Chi Nguyên nhấn mạnh rằng, nói ra sự thật không phải là để đối đầu, mà để bảo vệ nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn. Anh nhớ lại những khoảnh khắc tuổi thơ yên bình khi cùng cha mẹ học Pháp, luyện công. Anh cũng nhớ một sự việc nhỏ nhưng đầy ý nghĩa, đó là lần cha anh vô tình làm xước xe của người khác, ông đã lập tức chủ động xin lỗi và đề nghị bồi thường. Anh nói sự thiện lương đó chính là phẩm chất mà Pháp Luân Công đã mang lại cho gia đình anh. Tuy nhiên, những phẩm chất ấy lại bị ĐCSTQ coi rẻ và đàn áp.
Theo thống kê chưa đầy đủ của trang web Minh Huệ, kể từ khi ĐCSTQ phát động cuộc bức hại Pháp Luân Công vào ngày 20 tháng 7 năm 1999, ít nhất có 5.238 học viên đã được xác nhận bị bức hại đến chết. Do ĐCSTQ phong tỏa thông tin gắt gao, con số này chỉ là phần nổi của tảng băng chìm.
Trong bài phát biểu, anh Lưu Chi Nguyên nói: “Tôi biết mình phải lên tiếng. Bởi vì im lặng đồng nghĩa với dung túng, né tránh đồng nghĩa với chấp nhận.”
Anh nói thêm: “Cuộc bức hại vẫn tiếp diễn. Nó là một hình thức bạo lực có hệ thống của chính quyền. Từ bịa đặt vu khống đến tra tấn dã man, rồi đến cưỡng bức thu hoạch nội tạng, các học viên ở Trung Quốc đang phải đối mặt với một thảm họa nhân quyền không lời nào có thể tả xiết.”
Ký ức của người từng trải qua sự kiện “ngày 20 tháng 7 năm 1999”
Ông Uông Dương, một chuyên gia phần mềm của một công ty đa quốc gia, là một trong những học viên đã tham gia thỉnh nguyện ôn hòa cách đây 26 năm, vào ngày 20 tháng 7 năm 1999, ngày ĐCSTQ phát động cuộc bức hại trên toàn quốc. Ông nhớ lại rằng rất nhiều phụ đạo viên của các điểm luyện công đã đột ngột bị bắt giữ. Nhận thấy tình hình nghiêm trọng, nhiều học viên đã đến Văn phòng Kháng cáo Trung ương trên phố Phủ Hữu, Bắc Kinh, để thỉnh nguyện.
Ông Uông thuật lại những gì xảy ra sau đó: “Không lâu sau, rất nhiều xe buýt chạy đến và binh lính xuống xe. Họ lôi, thậm chí quẳng các học viên một cách thô bạo lên xe buýt. Họ không cần biết là ai, là phụ nữ hay trẻ em, có người còn bị túm tóc lôi đi. Những quân nhân đó vô cùng thô bạo.”
Ông Uông, sau đó đã bị giam giữ phi pháp vì kiên định vào đức tin của mình, kể về điều kiện trong trại lao động cưỡng bức: “Trong trại lao động, ĐCSTQ đã tra tấn và tẩy não các học viên. Ngày nào chúng tôi cũng bị tống vào một căn phòng rất nhỏ và bị bắt ngồi trên ghế bé tẹo và cứng trong nhiều giờ liền. Chúng tôi bị bắt phải xem đi xem lại các đoạn phim phỉ báng Pháp Luân Công, xem xong còn bị gây áp lực ‘chuyển hóa’, nghĩa là từ bỏ tu luyện Đại Pháp.”
26 năm kháng nghị ôn hòa không ngừng nghỉ
Tại buổi tập trung, ông Hector Reyes, một chuyên gia dinh dưỡng người Canada gốc Mexico, nhớ lại, 26 năm trước, khi ông vừa bắt đầu tu luyện, thì đã nghe tin về cuộc bức hại xảy ra ở Trung Quốc. Ông liền đến Đại sứ quán Trung Quốc để kháng nghị ôn hòa. Lúc đó, ông vô cùng khó xử trước cuộc bức hại: “Tôi không thể hiểu tại sao những người thiện lương và ôn hòa như vậy lại bị đàn áp ở Trung Quốc. Vào thời điểm đó, đã có hơn 100 triệu người tu luyện Pháp Luân Công ở Trung Quốc. ĐCSTQ coi đó là mối đe dọa nên ra sức diệt trừ tận gốc.”
Các học viên tập trung trước Đại sứ quán Trung Quốc tại Ottawa ngày 20 tháng 7 năm 2025 để kêu gọi chấm dứt cuộc bức hại suốt 26 năm qua. Ông Hector Reyes phát biểu tại sự kiện.
Ông Hector Reyes, hiện đã lên chức ông ngoại, chia sẻ về những thay đổi to lớn trong đời nhờ tu luyện Pháp Luân Công. Ông cho biết sau khi bắt đầu tu luyện, thân thể ông trở nên nhẹ nhàng, bệnh tật tiêu tan, tâm thái ổn định và hòa ái. Tu luyện Pháp Luân Công đã biến ông thành người chồng, người cha và người ông tốt hơn, đồng thời dạy ông biết quan tâm đến người khác hơn.
Ông nói: “Trước khi làm bất cứ điều gì, tôi đều nghĩ cho người khác trước. Đó là điều vô cùng quý giá.”
Kể từ cuộc kháng nghị đầu tiên cách đây 26 năm, hàng năm vào ngày 20 tháng 7, ông Hector đều quay trở lại Đại sứ quán Trung Quốc để kêu gọi chấm dứt cuộc bức hại với tinh thần ôn hòa.
Ông nói: “Chúng tôi lại đến đây để một lần nữa để cất lên lời kêu gọi: Hãy chấm dứt cuộc bức hại.”
Cuộc đàn áp xuyên quốc gia cho thấy ĐCSTQ sắp sụp đổ
Theo Trung tâm Thông tin Pháp Luân Đại Pháp (Falun Dafa Information Center, FDI), kể từ tháng 3 năm 2024, đã có 154 vụ đe dọa bạo lực nặc danh có liên quan đến ĐCSTQ nhắm vào các học viên Pháp Luân Công trên toàn thế giới. Trong đó, những vụ đe dọa bạo lực nặc danh này nhắm vào Đoàn Nghệ thuật Biểu diễn Shen Yun, các nhà hát tổ chức buổi biểu diễn Shen Yun, các học viên, thậm chí cả các quan chức dân cử ủng hộ Pháp Luân Công. Các vụ đe dọa bao gồm đánh bom, xả súng, bạo lực tình dục, giết người và tấn công mạng.
Ông Uông Dương cho biết các thủ đoạn của ĐCSTQ không chỉ nhắm vào các học viên Pháp Luân Công và các nghệ sỹ Shen Yun mà còn gây nguy hiểm cho an toàn của người dân phương Tây. Ông tin rằng những sự việc này giúp cộng đồng quốc tế nhìn rõ bản chất tà ác của ĐCSTQ.
Ông cho rằng: “Khi một chế độ sắp sụp đổ, nó sẽ trở nên tuyệt vọng và dùng những thủ đoạn phi pháp và cực đoan với hy vọng duy trì quyền lực.”
Ông Uông nhấn mạnh rằng những hành vi đàn áp xuyên quốc gia này là thách thức trực tiếp đối với các giá trị cốt lõi của phương Tây như tự do ngôn luận, tự do tín ngưỡng và an toàn nơi công cộng. Ông nói thêm: “Mô hình bức hại mà ĐCSTQ đang sử dụng ở Trung Quốc hiện cũng đang được xuất khẩu ra nước ngoài. Khi coi thường luật pháp và phá hoại trật tự xã hội, ĐCSTQ đang lộ rõ hành vi của nó ở nước ngoài chính là phản ánh những thủ đoạn tàn bạo mà nó đang sử dụng ở trong nước.”
Ông Hector Reyes nói thêm: “ĐCSTQ không chỉ bức hại Pháp Luân Công trong lãnh thổ Trung Quốc mà nó còn mở rộng cuộc bức hại ra nước ngoài.”
Ông đã đưa ra ví dụ về Đoàn Nghệ thuật Biểu diễn Shen Yun — một đoàn nghệ thuật quảng bá văn hóa truyền thống Trung Quốc và nâng cao nhận thức về các vi phạm nhân quyền ở Trung Quốc cũng liên tục bị ĐCSTQ đàn áp xuyên quốc gia. Shen Yun đã nhiều lần bị ĐCSTQ nhắm đến bằng những lời đe dọa đối với các nhà hát và thậm chí là gửi thư đe dọa đánh bom.
Ông nói: “Điều này thật đau lòng. ĐCSTQ đang cố gắng ngăn cản mọi người tìm hiểu sự thật và ngăn cản những điều tốt đẹp được chia sẻ với thế giới.”
Ông kêu gọi các chính phủ trên toàn thế giới hãy cùng nhau đứng lên và chống lại sự đàn áp toàn cầu của ĐCSTQ: “Thế giới phải nhìn rõ những gì ĐCSTQ đang làm và cùng nhau hợp tác để bảo vệ sự lương thiện và tự do.”
G7 lên tiếng phản đối sự đàn áp xuyên quốc gia—Công chúng ủng hộ Pháp Luân Công
Cách đây không lâu, các quốc gia thuộc Nhóm G7 (bao gồm: Hoa Kỳ, Đức, Anh, Pháp, Nhật Bản, Ý, Canada) đã ra một tuyên bố chung phản đối các hành vi đàn áp xuyên quốc gia. Ông Hector Reyes hoan nghênh điều này: “Đây là một bước đi rất tích cực, đặc biệt khi có các quốc gia có tầm ảnh hưởng lớn về kinh tế và xã hội dẫn đầu. Nó có thể mang lại hy vọng cho mọi người.”
Ông cho biết ông tin rằng hợp tác quốc tế là chìa khóa để chấm dứt cuộc bức hại và cũng ca ngợi nỗ lực tập thể này: “Thật đáng mừng khi thấy các quốc gia cùng nhau đứng lên và hợp tác. Điều đó thật mạnh mẽ.”
Bà Elizabeth Finlay, một nhà giáo về hưu, thường đi ngang qua Đại sứ quán Trung Quốc ở Ottawa, đã chia sẻ những ấn tượng của mình khi thấy các học viên Pháp Luân Công thường xuyên tổ chức các cuộc kháng nghị ôn hòa ở đó: “Tôi thường thấy hai, ba người ở đây. Âm nhạc rất thuần tịnh và yên bình. Nó mang đến bầu không khí tĩnh tại.”
Bà nói thêm: “Tôi chưa bao giờ thấy những người chân thành, ôn hòa, và kiên định đến vậy. Trong những thời khắc khó khăn như thế này, hầu hết những người đi biểu tình đều sôi sục sự tức giận, nhưng nhóm người Pháp Luân Công lại tràn đầy sự thanh tịnh và hòa ái, mang lại cảm giác như một thoáng thiên đường.”
Bà Finlay đặc biệt nhắc đến những chiếc áo phông màu vàng mà các học viên thường mặc. Bà cười và nói: “Màu vàng khiến tôi thấy vui vẻ. Giống như mặt trời vậy, và tượng trưng cho sự sống.”
Khi biết các học viên Pháp Luân Công tuân theo nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn, bà đã nồng nhiệt hưởng ứng: “Chân-Thiện-Nhẫn chính là điều thế giới cần.”
Bà Finlay cho hay bà đã thấy các học viên tổ chức các buổi thắp nến ôn hòa ở Ottawa trong hơn một thập kỷ qua, bà nói: “Họ đã thực sự truyền cảm hứng cho tôi.”
Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2025/7/22/497478.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/7/24/229017.html