(Phóng viên Minh Huệ – Thẩm Dung thực hiện)

[MINH HUỆ 05-07-2025]

Bà Quách Mạn Na năm nay 74 tuổi, bà từng tin rằng con người ta có thể làm chủ số phận, chỉ cần nỗ lực có thể đổi lấy hạnh phúc. Thế nhưng, người chồng bất ngờ bị tai biến đã đẩy bà rơi vào vực sâu. Chính trong quãng thời gian khó khăn ấy, bà bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp và tìm lại được sự bình yên trong nội tâm cùng phương hướng của cuộc đời.

Bà Mạn Na từng là một giáo viên trường công, bà học giỏi từ nhỏ, đường học vấn suôn sẻ, sau khi tốt nghiệp chuyên ngành sư phạm thuận lợi bước vào con đường dạy học. Năm 26 tuổi bà kết hôn, sinh được hai con một trai một gái. Chồng bà là người ấm áp, nho nhã, luôn đối xử với bà ân cần bao dung, tình cảm vợ chồng sâu đậm, luôn thấu hiểu và tôn trọng nhau. Hai vợ chồng được người thân bạn bè xem là hình mẫu lý tưởng. Họ từng mơ ước khi về hưu sẽ cùng nhau chu du khắp thế giới, họ kỳ vọng vào một tương lai tươi sáng tốt đẹp. Bà tin rằng cuộc đời hạnh phúc mỹ mãn của mình sẽ mãi kéo dài như thế.

Biến cố định mệnh, cuộc đời bước sang trang mới

Không ngờ, khi chồng bà 45 tuổi, số phận bất ngờ xoay chuyển.

Bà nhớ lại: “Hôm đó ông ấy vừa gặp khách hàng về, nói cảm thấy khó chịu, nên đi nằm nghỉ một lát. Khi tỉnh dậy, ông ấy nói năng ú ớ không rõ lời, tôi lập tức nhận ra điều bất thường và vội đưa ông ấy vào viện.”

Chồng bà sau đó được đưa vào phòng hồi sức cấp cứu và hôn mê suốt một tháng. Tuy rằng cuối cùng ông cũng tỉnh lại, nhưng nửa người bị liệt khó có thể cử động, hơn nữa nói năng khó khăn, sinh hoạt hoàn toàn phụ thuộc vào vợ. Cuộc sống gia đình bỗng chốc đảo lộn hoàn toàn.

Bà mô tả giai đoạn ấy bằng ba chữ: “rối, loạn, hoảng”. “Tôi thật sự không chấp nhận nổi sự thật này, trong lòng rối ren, đầu óc hoảng loạn vô cùng. Chỉ biết làm theo lời bác sĩ với hy vọng ông ấy sẽ hồi phục.”

Khi ấy bà Mạn Na vẫn là một giáo viên tiểu học, công việc dạy học rất vất vả, đã vậy mỗi ngày bà phải chạy đi chạy lại giữa trường học, bệnh viện và nhà. Công ty thương mại nhỏ của chồng cũng vì vậy mà phải ngừng hoạt động, còn bà, trong hoàn cảnh đó không thể gánh vác nổi, đành bất lực nhìn công ty đóng cửa trong lặng lẽ. Đã vậy hai con lại đang ở lứa tuổi mới lớn, bà không còn thời gian để quan tâm đến cảm xúc và việc học của chúng, chỉ biết để mặc con học cách tự lập, tự trưởng thành.

Sau khi chồng xuất viện, bà đã thử mọi cách, từ vật lý trị liệu, châm cứu, đến khí công… Bà dốc toàn bộ gần hai đến ba triệu đài tệ tích cóp để chạy chữa, ngày ngày đồng hành cùng chồng tập luyện, bà không từ bỏ một tia hy vọng nào dù nhỏ nhất. Thế nhưng ròng rã suốt bốn năm, tình trạng của chồng bà tiến triển gần như không đáng kể. Cuối cùng, bà chỉ biết nuốt nước mắt, chấp nhận hiện thực khó lòng thay đổi.

Áp lực cuộc sống kéo dài, cộng với tinh thần suy sụp, khiến bà Mạn Na rơi vào trạng thái bấn loạn bất an, hay quên, đêm đến bà thường một mình khóc thầm. Bà dần khép lòng, không còn tham gia bất cứ hoạt động nào ở trường lớp, người phụ nữ vốn tích cực, lý trí, lạc quan trở nên mất phương hướng; cân nặng chỉ còn hơn 40kg.

Bốn lần cơ duyên đến – Bắt đầu tu luyện

Năm 2002, một đồng nghiệp tên Vương nhìn thấy bà ngày càng tiều tụy, đã ân cần hỏi: “Chị có muốn thử tu luyện Pháp Luân Công không? Tôi biết công pháp này rất tốt, có thể giúp ích cho chị.”

Nghe đến ba chữ “Pháp Luân Công”, bà chợt nhớ ra, mình đã ba lần có duyên gặp Pháp Luân Công nhưng đều bỏ lỡ: lần đầu bà nhận được tờ rơi trong hòm thư, lần thứ hai là trong một lần ngồi trên xe buýt bà nhìn thấy tài liệu giới thiệu về Pháp Luân Công, và lần thứ ba là người hàng xóm rủ bà đi học luyện Pháp Luân Công. Lần nào bà cũng muốn thử nhưng lại vì bận mà lỡ cơ hội.

Lần này, cô Vương không chỉ động viên mà còn tận tình đến nhà dạy bà luyện công pháp của Pháp Luân Công, đồng thời cũng tặng bà cuốn sách Chuyển Pháp Luân, và còn dặn dò bà nhiều lần rằng: “Ngoài việc luyện công, điều quan trọng hơn nữa là phải học các Pháp lý của Pháp Luân Công.”

Khi bà cùng chồng mở sách Chuyển Pháp Luân ra, vừa nhìn thấy ảnh Sư phụ, hai người không hẹn mà cùng bật khóc. “Không hiểu sao, lúc đó chúng tôi chỉ thấy Sư phụ rất đỗi thân quen, trong tâm vô cùng cảm động. Tôi và chồng cứ khóc mãi không thôi.”

Học Pháp sâu – Bước ra khỏi sương mù

Ban đầu khi đọc Chuyển Pháp Luân, bà Mạn Na hay buồn ngủ, khó tập trung. Nhưng bà tự nhủ phải kiên trì đọc hết cuốn sách. Sau ba tháng, bà đọc xong lượt đầu tiên, đọc đến lần thứ hai thì cảm thấy cuốn sách thật tuyệt vời!

2025-7-4-232457-0.jpg
Hình 1: Bà Mạn Na đang chăm chú đọc cuốn Chuyển Pháp Luân, bà cho biết đây là một cuốn thiên thư dạy con người phản bổn quy chân

Bà nói: “Trước đây tôi nghĩ “làm người tốt” là hành xử theo đạo lý của nhân – nghĩa – lễ – trí – tín, nhưng từ trong cuốn Chuyển Pháp Luân, tôi hiểu ra nội hàm sâu sắc hơn nhiều, tôi hiểu được nguyên nhân căn bản phía sau việc làm một người tốt là gì”. Khi đọc đến lần thứ ba, tôi bừng tỉnh: Đây là một cuốn thiên thư! Là sách dạy người ta tu luyện!”

Bà Mạn Na thẳng thắn chia sẻ rằng biến cố đột ngột này từng khiến bà vô cùng hoang mang và bất lực. “Lúc đó tôi nghĩ, bản thân mình luôn là một cô giáo tận tâm, một người vợ hiền lành. Còn chồng tôi thì bao dung, lạc quan, sống có kỷ luật, dù bị lừa cũng không so đo với người ta, vậy tại sao chúng tôi lại phải gánh chịu cú sốc lớn như thế này?”

Tuy nhiên, sau khi đọc xong cuốn Chuyển Pháp Luân, bà đã hiểu rằng nhân quả báo ứng là sự sắp đặt qua nhiều đời nhiều kiếp, không thể chỉ nhìn vào thiện – ác trong một đời này, mà phải xét đến nhân quả luân báo trong dòng sông lịch sử lâu dài của sinh mệnh. Bà nói: “Khi tôi hiểu được chân lý của vũ trụ, tôi nhận ra rằng đây không còn là chuyện muốn hay không muốn chấp nhận, mà là pháp tắc mà mỗi sinh mệnh đều phải tuân theo.”

Sự lĩnh ngộ đó như ánh sáng ban mai xuyên qua sương mù, giúp bà bừng tỉnh sau một thời gian dài mệt mỏi và bế tắc. “Trước kia tôi nghĩ rằng chỉ cần nỗ lực là có thể sắp xếp ổn thỏa cuộc đời của bản thân, nhưng giờ tôi hiểu ra mục đích thật sự của đời người là tu luyện. Chỉ có tu luyện mới giúp con người ta buông bỏ chấp trước và nhân tâm, giải đáp được ý nghĩa của sinh mệnh và nguồn gốc của khổ nạn, từ đó thăng hoa tâm tính phản bổn quy chân.”

Thân tâm lột xác – cải lão hoàn đồng

Sau khi chồng bị đột quỵ, bà Mạn Na phải gánh vác toàn bộ công việc lớn nhỏ trong gia đình. Nhưng do tinh thần và thể lực đều kiệt quệ, sức khỏe bà ngày càng suy giảm. Bà hết mắc chứng nhược cơ nặng, cường giáp, phù nề, sụp mí mắt, đến u nang vú, bệnh tật cứ thế ùn ùn nối tiếp nhau kéo đến.

Tuy nhiên, nhờ kiên trì học Pháp luyện công, đầu óc vốn mơ hồ của bà dần trở nên minh mẫn, bệnh tật cũng lần lượt biến mất. Mí mắt không còn sụp xuống, bước đi nhẹ nhàng, thân thể thậm chí còn dẻo dai và tràn đầy sức lực hơn cả thời trẻ. Nay ở tuổi 74, bà vẫn nhanh nhẹn, rắn rỏi, khí sắc hồng hào, nhiều người nhìn vào đều ngỡ bà mới chỉ ngoài 50 tuổi.

2025-7-4-232457-1.jpg
Hình 2: Bà Mạn Na đang luyện bài công pháp thứ năm của Pháp Luân Công – Thần Thông Gia Trì Pháp

Nhìn lại cuộc đời của bản thân, từ những tháng năm êm đềm đến biến cố bất ngờ, từ niềm tin đổ vỡ đến quá trình thân tâm lột xác, bà Mạn Na hiểu rõ, chính khoảnh khắc định mệnh rẽ hướng ấy đã đưa bà bước vào con đường tu luyện hoàn toàn khác. Bà xúc động nói: “Cảm tạ Sư phụ đã truyền dạy Pháp Luân Đại Pháp cho chúng con. Chính chân lý của Đại Pháp đã giúp tôi vượt qua bế tắc của cuộc đời, nhận ra rằng tu luyện mới là mục đích chân chính của kiếp người. Chỉ có tu luyện, con người mới thực sự hiểu được ý nghĩa khi đến thế gian – đó mới là con đường trở về thực sự của sinh mệnh.”

Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2025/7/5/修炼法轮大法-走出命运巨变的迷雾-496812.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/7/11/228820.html