Bài viết của phóng viên Minh Huệ tại tỉnh Hồ Bắc, Trung Quốc

[MINH HUỆ 02-07-2025] Một phụ nữ 68 tuổi ở huyện Gia Ngư, tỉnh Hồ Bắc, bị đưa vào trung tâm cai nghiện ma túy sau khi bị tòa án xét xử vào ngày 28 tháng 5 năm 2025 vì đức tin của bà vào Pháp Luân Công, môn tu luyện cả thân lẫn tâm bị Đảng Cộng sản Trung Quốc bức hại từ tháng 7 năm 1999.

Trung tâm cai nghiện ma túy này đặt tại quận Ôn Tuyền, thành phố Hàm Ninh (nơi giám sát huyện Gia Ngư), và có một số biển hiệu ở lối vào. Một biển hiệu viết tên chính thức: “Bệnh viện Tâm thần Vũ Trung, Vũ Hán, và Trung tâm Cai nghiện Ma túy thuộc Bệnh viện Y học Cổ truyền Tể Đường, Thị trấn Hàm Ninh”. Một cái khác ghi: “Trung tâm này được Sở Y tế Tỉnh Hồ Bắc phê duyệt, và đã đăng ký với Ủy ban Kiểm soát Ma túy Tỉnh Hồ Bắc. Đây là trung tâm cai nghiện ma túy chính thức của Công an Thành phố Hàm Ninh và Công an Quận Hàm An”. Cái thứ ba ghi số điện thoại của trung tâm này: 86-715-8811187.

Theo nguồn tin nội bộ, Bệnh viện Tâm thần Vũ Trung, nằm tại thủ phủ Vũ Hán của tỉnh Hồ Bắc, được thành lập vào năm 1985, và là một bệnh viện chuyên khoa, phi lợi nhuận, cấp 2 quốc gia. Việc điều trị bệnh tâm thần tại đây chủ yếu dựa trên sự can thiệp của Tây y bằng các chất dẫn truyền thần kinh. Bệnh viện Y học Cổ Truyền Tể Đường ở thị trấn Hàm Ninh chuyên điều trị bệnh nhân thấp khớp.

Không rõ “liệu trình” gì đã được áp dụng cho bà Trần, người không hề bị bệnh tâm thần hay thấp khớp. Bà cũng không dùng ma túy. “Tội” duy nhất của bà là kiên định đức tin vào Pháp Luân Công, vì vậy bà bị bắt tại nhà vào ngày 2 tháng 4 năm 2025, và bị Tòa án Huyện Gia Ngư xét xử vào ngày 28 tháng 5.

Trước lần bức hại mới nhất này, bà Trần từng bị bắt và bị đột nhập nhà riêng nhiều lần. Chồng bà đã ly dị bà, và con trai bà bị chết đuối vào ngày 29 tháng 7 năm 2001, trong khi bà đang bị giam trong trại tạm giam vì đức tin của mình. Pháp Luân Công đã mang tới hi vọng cho cuộc sống của bà, nhưng bà phải chịu đựng sự bức hại liên tục trong những năm sau đó.

Bị kết án 1,5 năm lao động cưỡng bức năm 2001

Tháng 5 năm 2001, bà Trần bị bắt vì nói chuyện với mọi người về Pháp Luân Công. Bà bị đưa tới Trại tạm giam Huyện Gia Ngư, sau đó bị chuyển tới Trại Cai nghiện Ma túy Sư Tử Sơn ở Vũ Hán để thụ án lao động cưỡng bức 1,5 năm.

Sau khi con trai bà chết đuối vào 29 tháng 7 năm 2001, gia đình tới yêu cầu thả bà thì mới biết bà đã bị đưa vào trại cai nghiện ma túy hơn 1 tháng trước đó, mà họ không hề hay biết. Người thân của bà lái xe tới trại cai nghiện ma túy và cầu xin thả bà để bà nhìn con lần cuối. Tuy nhiên lời khẩn cầu của họ bị từ chối.

Bà Trần phải chịu rất nhiều hình thức ngược đãi trong trại cai nghiện ma túy, bao gồm đánh đập, biệt giam, lao động cưỡng bức, lột đồ khám xét và nhục mạ. Vài tháng sau, bà bị chuyển tới Trại Lao động Sa Dương.

Bị giam trong trại tẩy não trong 3 tháng vào năm 2012

Ngày 29 tháng 2 năm 2012, nhiều người từ Phòng 610 Huyện Gia Ngư, phòng công an, các đồn công an địa phương, chính quyền thị trấn, chính quyền huyện và ủy ban làng đột nhập vào nhà bà Trần. Bà không ở nhà, nên họ rời đi sau khi lục soát nhà bà.

Nhiều tháng sau, trong khi đang đi thăm em gái, bà Trần bị cảnh sát trưởng Vạn Huy và cảnh sát Lưu Quốc Hòa của Đồn Công an Thị trấn Tân Nhai bắt giữ. Họ đưa bà tới Trại tạm giam Huyện Gia Ngư. Khoảng 2 tuần sau, bà bị đưa tới “Trung tâm Giáo dục Pháp luật Tỉnh Hồ Bắc” (Một trại tẩy não trá hình, tọa lạc tại Vũ Hán).

Bà Trần bị đánh đập, tát, tiêm thuốc độc, và bức thực dã man. Khi bà được thả 3 tháng sau đó, bà trông rất chậm chạp, ăn uống khó khăn và khó ngủ. Chỉ nhờ luyện các bài công pháp Pháp Luân Công, bà mới dần dần bình phục.

Bị giam tại cùng trại tẩy não trong 2 tháng vào năm 2013

Ngày 27 tháng 3 năm 2013, cảnh sát trưởng Vạn và cảnh sát Lưu, cùng với Trần Danh Bảo (trưởng Phòng 610), Trần Khắc Bình và Tôn Tông Văn, cạy cửa nhà em gái bà Trần (cũng là một học viên Pháp Luân Công). Bà Trần, khi đó đang tới thăm, khuyên họ dừng lại, và bị bắt giữ.

Sau khoảng 2 tuần tại Trại tạm giam Huyện Gia Ngư, bà Trần bị đưa tới cùng trại tẩy não ở Vũ Hán.

Bà Trần hô lớn “Pháp Luân Đại Pháp hảo” trên đường tới trại tẩy não. Sau khi bà tới, một nhóm nam thanh niên nhét khăn tắm vào mồm bà và lôi bà vào một phòng giam. Ban đầu, họ dùng những chiêu mềm mỏng để làm cho bà từ bỏ đức tin. Họ đưa cho bà một cuốn Chuyển Pháp Luân, cuốn sách chính của Pháp Luân Công, để bà đọc, nhằm lấy niềm tin của bà. Khi bà ngày càng khỏe lên sau khi đọc sách, họ lấy sách lại và bắt đầu bắt bà đứng trong nhiều giờ mỗi ngày.

Một hôm, bà Trần trở nên quá mệt mỏi vì phải đứng cả buổi sáng nên ngồi xuống khi những người khác đi ăn trưa. Bào Ái Hoa, một cựu học viên Pháp Luân Công đã phản bội pháp môn, tố cáo bà tới đội trưởng Lưu Thành.

Lưu nhanh chóng tới và nắm tóc bà Trần, tát vào mặt bà, và đấm bà rất mạnh, khiến tai bà bị chảy máu. Lưu ra lệnh cho bà tới tham dự “buổi học” vào hôm sau. Bà từ chối, và anh ta ra lệnh cho vài người mang bà tới phòng học. Bà cố sức thoát ra, và bị họ đè xuống nền nhà. Sau đó một nữ đội trưởng họ Từ dẫm lên mặt và mồm bà Trần bằng giày cao gót, khiến bà không thể cử động.

Có lúc trong khi giằng co, thân trên của bà Trần bị lột sạch sau khi các cúc áo bị rơi ra. Một nam học viên Pháp Luân Công nghe thấy tiếng la hét của bà từ phòng mình và lao ra ngoài để ngăn bà bị lôi đi xa. Sau đó nhóm người này chuyển sang nhắm vào anh. Hiện chưa rõ anh đã phải chịu những màn tra tấn nào vì đứng lên bảo vệ bà Trần.

Sau đó, Lưu lôi tay bà Trần để điểm chỉ vào một biên bản mà bà không được đọc. Bào sỉ nhục bà và ép bà xem các phim phỉ báng Pháp Luân Công mỗi ngày. Thậm chí Bào còn ép bà điểm chỉ trước khi cho bà vào nhà vệ sinh.

Bà Trần tuyệt thực để phản đối, và bị tiêm thuốc độc. Bà cảm thấy vô cùng lạnh khi thuốc ngấm vào trong cơ thể, và phải mặc thêm nhiều lớp quần áo.

Sau đó, bà Trần bị bức thực, dẫn đến mũi bà sưng vù và chảy máu trong nhiều ngày. Cuối cùng, bà được thả sau 2 tháng, sau khi gia đình bà quyết liệt yêu cầu. Giống như lần đầu, bà lại trông khác hẳn và xuất hiện các triệu chứng tương tự. Phòng 610 và ủy ban dân phố không ngừng sách nhiễu bà tại nhà. Mỗi khi bà không ở nhà, họ lại sách nhiễu người thân của bà.

Bị giam lần 3 tại cùng trại tẩy não vào năm 2015

Ngày 13 tháng 6 năm 2015, bà Trần lại bị bắt và bị đưa tới Đồn Công an Thị trấn Ngư Nhạc. Sau một đêm thẩm vấn, bà bị chuyển tới Trại tạm giam Huyện Gia Ngư. Gia đình bà lại tới đòi thả người. Mặc dù lính canh tuyên bố bà sẽ được thả sau 15 ngày, họ lại chuyển bà tới trại tẩy não ở Vũ Hán vào ngày 16 tháng 6 năm 2015, nơi bà bị giam hơn 1 tháng trước khi được thả.

Bị kết án 3 năm tù vào năm 2016

Bà Trần lại bị bắt vào khoảng giữa năm 2016, và bị đưa tới Trại tạm giam Thành phố Xích Bích, nhưng bị từ chối tiếp nhận do huyết áp cao. Thay vào đó, cảnh sát Hoàng Tân Hồng của Công an Huyện Gia Ngư, cùng đặc vụ Phòng 610, đưa bà vào Trại tạm giam Huyện Gia Ngư.

Ngày 6 tháng 9 năm 2016, Tòa án Huyện Gia Ngư xét xử bà Trần, và chỉ có 2 em trai bà được phép dự phiên tòa. Phần còn lại của phòng xử án toàn là quan chức, đặc vụ Phòng 610, và cảnh sát.

Luật sư của bà Trần bào chữa vô tội cho bà, và bà cũng tự bào chữa cho mình. Sau phiên tòa, bà bị giam trong một khách sạn, với một phụ nữ giám sát bà suốt ngày đêm. Hơn 10 người khác cũng ở xung quanh để giám sát bà. Có 3 cổng sắt ở hành lang để ngăn những người khác tới gần.

Ngày 26 tháng 11 năm 2016, tòa án kết án bà Trần 3 năm tù, nhưng không tuyên án công khai. Sau đó, bà bị đưa vào Nhà tù Nữ Tỉnh Hồ Bắc.

Những lần tạm giam ngắn

Bên cạnh án tù 3 năm và những lần giam trong trại tẩy não, bà Trần còn bị bắt giữ vài lần và bị tạm giam trong thời gian ngắn.

Ngày 23 tháng 11 năm 2007, bà Trần bị bắt khi đến trụ sở Công an Huyện Gia Ngư để yêu cầu thả bà Vương Kim Yến, bị kết án 2 năm lao động cưỡng bức vì tu luyện Pháp Luân Công. Bà Trần bị tạm giam trong 5 ngày.

Trong khi đang phân phát tài liệu chân tướng Pháp Luân Công vào nửa đêm ngày 3 tháng 3 năm 2008, bà Trần bị bắt giữ và bị tạm giam hình sự tại Trại tạm giam Huyện Gia Ngư. Giám đốc Chung và cai ngục Vương Hạ đánh bà khi bà từ chối chụp ảnh. Họ kéo tóc bà rất mạnh, và Vương còn đá bà bằng giày cao gót. Khi Vương mệt lả vì đá bà, cô ta đã dẫm lên người bà Trần và sau đó bỏ một loại thuốc lạ vào đồ uống của bà Trần.

Khi bà Trần từ chối chuyển đến trại tẩy não ở Vũ Hán, Vương, giám đốc Tạ, giáo đạo viên Lý, Tôn Tông Văn, Thư Đính Giao và một lái xe, đã đánh đập bà một cách tàn bạo. Thư còng tay bà ra sau lưng và nhét tất vào miệng bà trước khi dán băng dính vào miệng bà. Anh ta đe dọa bà Trần: ‘Ai sẽ làm chứng rằng tôi đánh bà chứ?’ Bà Trần được thả sau một thời gian tạm giam ngắn.

Năm 2009, bà Trần lại bị giam ở Trại Tạm giam Huyện Gia Ngư trong 15 ngày. Sau khi biết cảnh sát định đưa bà tới trại tẩy não vào ngày 10 tháng 6 năm 2014, bà đã trốn đi và sống xa nhà trong một thời gian. Bà bị bắt không lâu sau khi trở về nhà, vào ngày 21 tháng 3 năm 2015. Cảnh sát cáo buộc bà phân phát tài liệu chân tướng Pháp Luân Công nhiều tháng trước đó, trong suốt dịp Tết Cổ truyền.

Khoảng tháng 9 năm 2024, bà Trần bị lừa tới báo cáo cho Đồn Công an Thị trấn Tân Nhai. Cảnh sát giật chìa khóa của bà và đột nhập vào nhà bà. Họ tịch tu nhiều sách Pháp Luân Công và ảnh chân dung của nhà sáng lập Pháp Luân Công. Họ cũng gọi đội đặc nhiệm đến còng tay và bắt bà đi. Em gái bà lúc đó đang tới thăm bà, đã kịch liệt phản đối, và cảnh sát rời đi mà không bắt giữ bà Trần.

Bài viết liên quan:

Một phụ nữ Hồ Bắc bị kết án bí mật và cầm tù vì đức tin của bản thân

Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2025/7/2/496707.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/7/6/228762.html