Bài viết của Văn Dĩ Minh

[MINH HUỆ 08-07-2025] 80 năm trước, vào ngày 17 tháng 8 năm 1945, cuốn tiểu thuyết “Trại Súc vật” của nhà văn Anh George Orwell đã được xuất bản chính thức. Cuốn tiểu thuyết này dưới hình thức ngụ ngôn về động vật đã châm biếm chế độ cộng sản dùng dối trá và khủng bố để duy trì ách thống trị chuyên quyền. 80 năm đã trôi qua, chúng ta hãy mượn một góc nhìn từ “Trại Súc vật” để xem xét sự biến tướng của chủ nghĩa cộng sản trong xã hội loài người suốt tám thập kỷ qua.

Trại Súc vật

Trong “Trại Súc vật”, các con vật không chỉ đuổi chủ trang trại là con người đi, mà còn hô vang khẩu hiệu “Mọi con vật đều bình đẳng”. Ban đầu, chúng cùng nhau lao động, cùng nhau chia sẻ thành quả. Theo thời gian, một số ít con vật sở hữu ngày càng nhiều đặc quyền và sử dụng bộ máy tuyên truyền do chúng kiểm soát để không ngừng nhồi nhét những lời dối trá, bóp méo sự thật, tự tô vẽ mình thành “lãnh tụ vĩ đại”. Cuối cùng, khẩu hiệu “Mọi con vật đều bình đẳng” đã bị sửa thành “Mọi con vật đều bình đẳng, nhưng có một số con vật bình đẳng hơn những con khác”. Số ít con vật cai trị trang trại bằng khủng bố và áp bức, bất kỳ sự nghi ngờ nào đối với đám thiểu số này đều bị trừng phạt nghiêm khắc, thậm chí bị xử tử. Lý tưởng về bình đẳng và tự do của Trại Súc vật đã hoàn toàn tan vỡ.

Kể từ khi “Trại Súc vật” được xuất bản, nó đã bị cấm trong một thời gian dài ở các nước xã hội chủ nghĩa như Liên Xô cũ, Trung Quốc, Cuba, và Bắc Triều Tiên, không cho phép công chúng tự do đọc, bởi vì cuốn sách này đã nói lên sự thật tàn khốc của các quốc gia cộng sản.

Đảng Cộng sản Liên Xô (ĐCSLX)

Sau khi nhà nước cộng sản đầu tiên trên thế giới là Liên Xô được thành lập, từ chỗ ban đầu mọi người dân đều bình đẳng, đã chuyển sang “đấu tranh giai cấp”, địa chủ, tư bản, thương nhân trở thành đối tượng đấu tranh, sau đó biến tướng thành việc giết người theo chỉ tiêu kế hoạch, hoàn toàn chỉ để gieo rắc khủng bố. Tại vùng Tambov, Stalin đã ra chỉ tiêu xử tử 100.000 người. Việc có phạm tội hay không không còn quan trọng, họ tùy tiện bắt người để hoàn thành số lượng theo kế hoạch xử tử. Lãnh đạo Đảng Cộng sản Liên Xô Trotsky nói: “Chúng ta không có thời gian, không có cơ hội để xác định kẻ thù thực sự, cấp tiến. Chúng ta phải bước lên con đường hủy diệt (chủ động tiêu diệt)…”

Hàng triệu trẻ em mất cha mẹ, lang thang trên đường phố, đi ăn xin từ nhà này sang nhà khác. Các chính trị gia nước ngoài đến Liên Xô thị sát đã rất kinh ngạc khi thấy những đứa trẻ ăn xin lang thang trên đường phố. Để xóa bỏ hiện tượng ăn xin đáng xấu hổ này, tháng 5 năm 1930, Stalin đã ký sắc lệnh số 35 về việc xử lý “trẻ ăn xin đường phố”, theo đó những đứa trẻ này khi đủ 12 tuổi sẽ bị xử bắn. Stalin ra lệnh thi hành ngay lập tức. Thi thể của những đứa trẻ bị sát hại được chôn trong các hố chôn tập thể rải rác khắp lãnh thổ Liên Xô, như ở Bykivnia tại Kiev, Leningrad, Vinnytsia, Kharkiv, Butovo, v.v.

Marx — thủy tổ của Đảng Cộng sản

Trong “Tuyên ngôn của Đảng Cộng sản”, Marx đã tuyên bố rằng năm 1848, “Một bóng ma, bóng ma của chủ nghĩa cộng sản, đang ám ảnh châu Âu”. Nhà sử học George Watson của Đại học Cambridge, người nghiên cứu về thuyết diệt chủng, đã tìm hiểu giới tư tưởng của các quốc gia châu Âu cận và hiện đại, ông phát hiện ra rằng trước Marx và Engels, không có ai đề cập đến chủ trương này.

Ngoài việc phát hiện ra những luận điệu diệt chủng do Marx và Engels khởi xướng, các nhà sử học không tìm thấy gì khác. Do đó, nhà sử học của Cambridge đã phán đoán rằng Marx và Engels chính là những kẻ đầu sỏ công khai tuyên truyền thuyết diệt chủng. Đây cũng là lý do vì sao Đảng Cộng sản ngay từ đầu đã là phản nhân loại, phản đạo đức, và phản truyền thống.

Đạo đức và truyền thống là những nhận thức chung của nhân loại được hình thành từ lâu đời, là nền tảng và quy ước để duy trì xã hội loài người. Tuy nhiên, Đảng Cộng sản đã vứt bỏ tất cả những điều đó, rồi dùng dối trá và bạo lực để duy trì ách thống trị chuyên chế.

Trại Súc vật của ĐCSTQ còn hơn cả ĐCSLX

Năm 1989, khối Xô-Đông Âu thay đổi đột ngột, cộng sản Liên Xô sụp đổ, phương Tây cho rằng phe cộng sản đã hoàn toàn thất bại, còn Trung Quốc ở Viễn Đông thì yếu, không đáng lo ngại. Năm 2001, phương Tây lại nhân danh “diễn biến hòa bình” để mở cửa với Trung Quốc, để Trung Quốc hòa nhập với thế giới, cho rằng làm như vậy thì thế giới sẽ thay đổi được Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) đỏ đang cai trị Trung Quốc.

Từ năm 2001 đến nay, hơn 20 năm đã trôi qua, phương Tây cuối cùng đã hiểu ra một điều: Trung Quốc không đồng nghĩa với ĐCSTQ, và ĐCSTQ cũng không giống như ĐCSLX. Mở cửa với ĐCSTQ đỏ chỉ có nghĩa là phương Tây sẽ bị đỏ hóa, bị hủ hóa. Mặc dù các chính trị gia phương Tây ở cấp độ cá nhân đã hưởng được những lợi ích khổng lồ, nhưng trên thực tế, tác dụng của nó là làm suy yếu kinh tế của chính quốc gia họ, chia rẽ đất nước họ, và từ bỏ các nguyên tắc đạo đức mà quốc gia họ dựa vào để tồn tại. Chìm đắm trong tham nhũng, theo đuổi lợi ích không ngừng, không tiếc phản bội đạo đức, phản bội Thần, đây là kết quả tất yếu khi khiêu vũ cùng ĐCSTQ.

“Trại Súc vật” đã phơi bày cách chế độ chuyên quyền cộng sản sử dụng dối trá và bạo lực để tạo ra khủng bố và tàn sát. Tuy nhiên, đến nay, ĐCSTQ không chỉ có dối trá và bạo lực, mà còn có những thủ đoạn quỷ quyệt hơn cả Liên Xô cũ, sự phá hoại vượt qua mọi giới hạn đạo đức, cùng dã tâm tham vọng thống trị địa cầu.

Năm 1999, ĐCSTQ công bố “Chiến tranh không giới hạn”, lần đầu tiên tổng kết và định nghĩa về “chiến tranh không giới hạn”. Định nghĩa về “không giới hạn” trong sách khiến người ta càng nghĩ càng thấy kinh hãi: “Cái gọi là không giới hạn là chỉ việc vượt qua tất cả những gì được gọi là, hoặc có thể được hiểu là, giới hạn. Bất kể nó thuộc về vật chất, tinh thần, hay kỹ thuật; cũng bất kể nó được gọi là ‘giới hạn’, ‘hạn định’, ‘hạn chế’, ‘biên giới’, ‘quy tắc’, ‘định luật’, ‘cực hạn’ hay thậm chí là ‘cấm kỵ’.”

Nói cách khác, “chiến tranh không giới hạn” mà ĐCSTQ đề xuất là nhằm phá vỡ các giới hạn luân lý và đạo đức của trật tự thông thường, cố gắng không từ thủ đoạn nào để tiêu diệt đối thủ. Mặc dù Liên Xô là phe cộng sản đầu tiên, nhưng lại không phải là người khởi xướng chiến tranh không giới hạn. Cuộc đối đầu giữa Liên Xô và Mỹ trong phần lớn thời gian vẫn tuân theo các thông lệ chiến tranh và đối đầu của nhân loại. Lấy ví dụ về cuộc chiến gián điệp bí mật giữa Mỹ và Liên Xô trong thời kỳ Chiến tranh Lạnh, ngay cả trong những thời điểm căng thẳng nhất, hai bên vẫn thường tuân theo thông lệ bất thành văn là “trao đổi gián điệp”.

Nhưng ĐCSTQ thì tuyệt đối không tuân theo sự ngầm hiểu này. Trong “vụ án Larry Wu-Tai Chin (Kim Vô Đãi)” gây chấn động giới tình báo Mỹ năm 1985, ông Kim đã thú nhận mình là một gián điệp cấp cao của ĐCSTQ cài cắm trong CIA (Cơ quan Tình báo Trung ương Mỹ), nhưng ĐCSTQ lại thẳng thừng phủ nhận có liên quan đến Kim Vô Đãi. Không trao đổi, cũng không thừa nhận bất kỳ hành vi gián điệp nào, điều này có nghĩa là ĐCSTQ sẽ không tuân theo bất kỳ giới hạn và quy tắc nào trong việc tiến hành thâm nhập gián điệp, càng không tiến hành bất kỳ sự thỏa hiệp và đối thoại nào với đối phương.

Không thông lệ, không thỏa hiệp, không giới hạn, đây chính là biểu hiện của tư duy và thủ đoạn “chiến tranh không giới hạn” của ĐCSTQ, vượt xa lẽ thường và sức tưởng tượng của con người. ĐCSTQ là tổ chức tà ác duy nhất trong lịch sử nhân loại đã sử dụng “chiến tranh không giới hạn” trên mọi lĩnh vực, quy mô lớn và không có giới hạn.

Móng vuốt của bóng ma cộng sản nhiều đến đâu?

Tổng kết lại các cuộc “chiến tranh không giới hạn” do ĐCSTQ phát động, có thể thấy bàn tay ma quỷ của chủ nghĩa cộng sản đang vươn ra từ nhiều phương diện như kinh tế, tri thức, quân sự, nông nghiệp:

1. Trong những năm gần đây, Cục Điều tra Liên bang Hoa Kỳ (FBI) đã phát hiện rằng nền kinh tế Mỹ mỗi năm mất từ 200 tỷ đến 600 tỷ USD tài sản trí tuệ do hoạt động gián điệp của Trung Quốc. Hầu hết các vụ việc đều liên quan đến gián điệp kinh tế, và đã tăng 1300% trong những năm gần đây. “Các cá nhân có liên quan đến các tổ chức thương mại quốc doanh của Trung Quốc đã đào trộm hạt giống biến đổi gen từ các trang trại của Mỹ, như vậy sẽ không cần phải chi hàng tỷ đô la cho nhiều năm nghiên cứu và phát triển.”

2. Trong làn sóng toàn cầu hóa, một lượng lớn ngành sản xuất của Mỹ đã bắt đầu chuyển sang Trung Quốc. Báo cáo do Viện Chính sách Kinh tế (EPI), một viện nghiên cứu chính sách tại Washington, công bố cho thấy ĐCSTQ đã khiến một lượng lớn công ty Mỹ phá sản thông qua việc bán phá giá. Trong khoảng thời gian từ năm 2001 đến 2018, Mỹ đã đóng cửa gần 90.000 nhà máy sản xuất, đồng thời mất 3,7 triệu việc làm.

Hiện tại, Trung Quốc sản xuất hơn 53% tàu thương mại và 85% container vận tải biển trên toàn cầu. Chỉ riêng trong năm 2024, trọng tải tàu thương mại do một doanh nghiệp đóng tàu quốc doanh của ĐCSTQ chế tạo đã vượt qua tổng trọng tải tàu mà ngành đóng tàu của Mỹ đã chế tạo trong 80 năm kể từ khi Thế Chiến II kết thúc.

3. Ngày 4 tháng 6 năm 2025, Ngoại trưởng Mỹ Marco Rubio, khi phát biểu tại sự kiện thường niên của Viện Nghiên cứu Chính sách “American Compass”, đã chỉ ra rằng, những gì (cộng sản) Trung Quốc đã làm trong 25-30 năm qua là lũng đoạn thị trường, đây là một thách thức thực sự đối với quan điểm về doanh nghiệp tự do thuần túy. Ông Rubio cho biết, Mỹ không thể cạnh tranh với một quốc gia không hoạt động với mục đích kiếm tiền, và sau khi giành được vị thế độc quyền, ĐCSTQ có thể tính bất kỳ mức giá nào họ muốn với thế giới.

4. ĐCSTQ là con ngựa gỗ Thành Troy màu đỏ. Hơn 20 năm toàn cầu hóa không còn là một quá trình thực hành lý thuyết thương mại tự do đơn thuần, mà đã biến thành một cuộc chiến tranh kinh tế không giới hạn mà chính quyền tà ác của ĐCSTQ phát động chống lại Mỹ bằng cách lợi dụng các lỗ hổng của toàn cầu hóa.

5. Theo tư duy chiến tranh không giới hạn, hệ thống kinh tế của ĐCSTQ chưa bao giờ là một hệ thống kinh tế bình thường được xây dựng cho sinh hoạt và thương mại thông thường, mà là một thể chế thời chiến. ĐCSTQ có thể sử dụng “không giới hạn” tài nguyên thiên nhiên, nguồn nhân lực và nguồn tài chính của chính phủ để sản xuất và bán phá giá các sản phẩm rẻ tiền (“vũ khí chủ lực” của chiến tranh kinh tế không giới hạn) nhằm phá hủy ngành sản xuất của Mỹ. Ba mô hình tiêu thụ tài nguyên không giới hạn này là điều mà các nước phương Tây trước đây không thể tưởng tượng được.

Cái giá phải trả về môi trường, ngày 12 tháng 2 năm 2025, Hội đồng Quan hệ Đối ngoại (CFR), một viện nghiên cứu chính sách của Mỹ, đã công bố bài viết “Cuộc khủng hoảng môi trường của Trung Quốc”, trong đó trích dẫn các báo cáo liên quan cho rằng, “Theo nhiều ước tính, thiệt hại do ô nhiễm môi trường gây ra (hàng năm) chiếm khoảng 3% đến 10% tổng thu nhập quốc dân của Trung Quốc.”

Chi phí tiền lương thấp, dữ liệu chính thức cho thấy tiền lương của công nhân Trung Quốc thấp nhất trong số các nước công nghiệp truyền thống, chỉ cao hơn một chút so với các nước công nghiệp mới nổi như Việt Nam, Ấn Độ, v.v.

Trợ cấp xuất khẩu, ĐCSTQ trợ cấp rất nhiều cho các sản phẩm xuất khẩu có thể thực hiện mục tiêu chiến lược chiến tranh không giới hạn của họ. Một báo cáo công tác do Quỹ Tiền tệ Quốc tế (IMF) công bố năm 2024 cho thấy trong giai đoạn từ 2009 đến 2022, trợ cấp chiếm 95% trong tất cả các chính sách làm méo mó thương mại của Trung Quốc.

6. Cài đặt cửa sau (backdoor) cho các sản phẩm công nghệ, tấn công cơ sở hạ tầng. Ngày 14 tháng 5, hãng tin Reuters cho biết các quan chức năng lượng của Mỹ đã phát hiện các thiết bị liên lạc ẩn trong một số bộ biến tần năng lượng mặt trời do Trung Quốc sản xuất, cho phép điều khiển và tắt từ xa.

Thiết bị viễn thông của Huawei trước đây đã bị Mỹ trừng phạt vì cài đặt “cửa sau” có thể được sử dụng để giám sát hoặc tấn công từ xa. Tháng 11 năm 2019, Ủy ban Truyền thông Liên bang Mỹ (FCC) đã cấm các nhà mạng địa phương của Mỹ sử dụng quỹ liên bang để mua thiết bị viễn thông của Huawei và ZTE.

Ngày 5 tháng 3 năm 2023, tờ “Wall Street Journal” đưa tin rằng các cần cẩu khổng lồ do Trung Quốc sản xuất đang hoạt động tại các cảng trên khắp nước Mỹ (bao gồm một số cảng quân sự) được trang bị modem di động có thể liên lạc từ xa. Chúng được thiết kế để điều khiển từ xa.

7. Chiến tranh sinh học không giới hạn, tạo ra khủng hoảng lương thực và y tế công cộng. Năm 2020, cư dân ở ít nhất 30 tiểu bang đã báo cáo rằng họ nhận được những “hạt giống” không rõ nguồn gốc. Nhiều gói hàng được gửi đến cửa nhà cư dân Mỹ có nhãn “China Post” (Bưu điện Trung Quốc). Phân tích sơ bộ của Cục Kiểm dịch Động Thực vật (APHIS) thuộc Bộ Nông nghiệp Mỹ cho thấy, “những hạt giống này có thể gây rủi ro lớn cho nông nghiệp và tài nguyên thiên nhiên của Mỹ, vì chúng có thể mang theo virus hoặc các bệnh khác lây truyền qua hạt giống.”

Vỏ bọc của con ngựa gỗ Thành Troy màu đỏ: Hợp tác, đầu tư, hữu nghị

Tháng 6 năm 2025, Bộ Tư pháp Hoa Kỳ liên tiếp thông báo đã phá hai vụ án công dân Trung Quốc bị nghi ngờ buôn lậu mầm bệnh sinh học vào Mỹ, cả hai đều liên quan đến phòng thí nghiệm của Đại học Michigan, gây ra sự cảnh giác cao độ về ý đồ chiến tranh sinh học không giới hạn của ĐCSTQ.

Đây là một cuộc “chiến tranh không giới hạn” vô hình và có mặt ở khắp nơi, “con ngựa gỗ Thành Troy màu đỏ” đã thâm nhập toàn diện và rộng khắp vào phương Tây. Nước Mỹ ngày nay đang phải đối mặt với một kẻ thù nguy hiểm nhất: nó không xuất hiện với tư thế đối đầu như Liên Xô, mà từ từ tiến vào dưới vỏ bọc “hợp tác”, “đầu tư”, “hữu nghị”; nó không gây ra các vụ nổ như các tổ chức khủng bố, nhưng lại âm thầm tước đoạt nền tảng sinh tồn của nước Mỹ.

Lời kết

Câu chuyện trong “Trại Súc vật” của Orwell vẫn còn nằm trong phạm vi nhận thức và sức tưởng tượng của con người, nhưng “chiến tranh không giới hạn” của ĐCSTQ lại là hành động ma quỷ tập hợp những điều tà ác nhất. Chỉ khi ĐCSTQ diệt vong, hoặc khi người dân Mỹ nhận thức rõ bản chất của ĐCSTQ, hiểu được sự thật về “chiến tranh không giới hạn”, và dưới sự dõi theo của Thần mà xây dựng lại các ranh giới an toàn trong mọi lĩnh vực, thì nước Mỹ mới có thể loại bỏ được quá trình đỏ hóa của ĐCSTQ đối với tư tưởng, xã hội, và chính trị của người Mỹ, giữ vững lợi ích căn bản và an ninh quốc gia, và mới có thể bảo vệ được nước Mỹ, thành trì của thế giới tự do trên trái đất này.

Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2025/7/8/496908.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/8/4/229202.htm