Bài viết của phóng viên Minh Huệ tại Vương quốc Anh

[MINH HUỆ 09-06-2025] Vào tháng 6 năm 2025, ông Chương Bân, một nhà bất đồng chính kiến trốn khỏi Trung Quốc cách đây 2 năm, đã tham dự một hoạt động trước Đại sứ quán Trung Quốc nhằm phản đối và phơi bày sự tàn bạo của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ). Ông bày tỏ sự đồng cảm với các học viên Pháp Luân Công vì đã phải chịu đựng cuộc bức hại kéo dài suốt 26 năm qua, đồng thời khích lệ những nỗ lực của họ.

Ông Chương cho biết vì ông theo Cơ đốc giáo nên đã từng bị giam giữ ở Trung Quốc, tại đó ông đã gặp nhiều học viên Pháp Luân Công. Ông nói ĐCSTQ không có lý do gì để đàn áp Pháp Luân Công. “Các học viên chỉ đơn giản là muốn đề cao tâm tính và luyện công [để cải thiện sức khỏe]. Điều này không liên quan gì đến ĐCSTQ. Thật không thể tưởng tượng được rằng chính quyền lại đối xử tàn nhẫn với họ như vậy.“

“Bất kỳ ai cũng có quyền có tín ngưỡng riêng, miễn là họ không gây ảnh hưởng đến người khác. Đây là tự do tín ngưỡng,” ông Chương giải thích. “Không chính phủ nào có quyền tước đoạt sự tự do này của người dân. Không chính phủ nào được phép bắt giữ, kết tội, hay sát hại người dân vì niềm tin của họ.”

Sau khi Pháp Luân Công được giới thiệu ra công chúng vào năm 1992, pháp môn này đã trở nên rất phổ biến nhờ những lợi ích về tinh thần và thể chất. Tuy nhiên, chế độ ĐCSTQ độc tài không thể chịu đựng được sự phổ biến này. Vào tháng 4 năm 1999, cảnh sát ở Thiên Tân đã bắt giữ 45 học viên Pháp Luân Công. Khi các học viên yêu cầu thả người, các quan chức đã bảo họ phải đến Bắc Kinh để thỉnh nguyện. Vào ngày 25 tháng 4 năm 1999, khoảng 10.000 học viên đã thỉnh nguyện ôn hòa ở Bắc Kinh, sau đó các học viên bị giam giữ đã được thả. Tuy nhiên, ĐCSTQ đã vu khống họ là “bao vây Trung Nam Hải” và chính thức phát động chiến dịch bức hại trên toàn quốc từ tháng 7 năm 1999.

“Đây là một âm mưu,” ông Chương nói. “ĐCSTQ đã dàn dựng việc này và ép các học viên phải hành động rồi vu khống họ bao vây Trung Nam Hải và làm chính trị. Nếu xem xét kỹ, ai cũng hiểu rằng cáo buộc đó hoàn toàn vô căn cứ.”

Bản chất tà ác của ĐCSTQ

Bằng cách tuân theo nguyên tắc Chân-Thiện-Nhẫn, các học viên Pháp Luân Công nỗ lực trở thành những công dân tốt hơn. Ông Chương kể rằng trong cuộc thỉnh nguyện ôn hòa vào tháng 4 năm 1999, các học viên không chỉ không xả rác mà còn nhặt rác do người khác để lại, bao gồm rác của cảnh sát. “Điều này cho thấy phẩm chất cao quý của họ. Vậy tại sao ĐCSTQ lại sợ một nhóm người tốt? Bởi vì bản chất của ĐCSTQ là vô nhân tính.”

“ĐCSTQ đi ngược lại nhân tính. Khi thấy sự phổ biến của Pháp Luân Công, chính quyền có thể nghĩ rằng, nếu một nhóm người như vậy không bị đàn áp, sau một thời gian sẽ trở thành mối đe dọa cho quyền lực của họ, nên họ đã ra tay đàn áp,” ông Chương phân tích. “Pháp Luân Công càng tốt, ĐCSTQ càng bức hại. Điều này xảy ra là do bản chất cố hữu của ĐCSTQ. Vai trò của nó là làm điều ác, đối nghịch với nhân loại.”

Cuốn sách “Chín bài bình luận về Đảng Cộng sản” (Cửu Bình) đã phơi bày bản chất thật sự của ĐCSTQ, ông Chương cho biết thêm. “Như được mô tả trong Tuyên ngôn của Đảng Cộng sản, chủ nghĩa cộng sản khởi đầu là một bóng ma đang ám ảnh châu Âu. Đó chính là bản chất của nó,” ông giải thích.

Cắt đứt mối quan hệ với chính quyền

ĐCSTQ phát tán những lời dối trá để bôi nhọ Pháp Luân Công. Tồi tệ nhất là vụ tự thiêu giả trên Quảng trường Thiên An Môn đã lừa dối hàng triệu người. Ông Chương nói: “Đối với con người chúng ta, tư duy độc lập rất quan trọng. Chúng ta không thể mù quáng tin vào những gì ĐCSTQ nói. Họ đã dàn dựng chuyện này để công kích Pháp Luân Công.”

Nói về nạn thu hoạch nội tạng cưỡng bức, ông cho rằng tình hình hiện tại ở Trung Quốc thật đau lòng. “Khi các học viên Pháp Luân Công lần đầu tiên vạch trần điều này, nhiều người đã không tin. Sau này mọi người nhận ra rằng ĐCSTQ không chỉ thu hoạch nội tạng từ các học viên Pháp Luân Công. Ví dụ, một cô gái đang đi trên đường có thể bị bắt cóc để lấy nội tạng. Hằng năm, có rất nhiều sinh viên đại học ở Vũ Hán bị mất tích.“

“Tôi biết rõ tình hình ở Vũ Hán, Trịnh Châu và Thượng Hải. Nạn thu hoạch nội tạng diễn ra rất rầm rộ ở ba thành phố này,” ông nói thêm. Ông cho biết tình hình nhân quyền ở Trung Quốc thật đáng thất vọng. Nhiều người bên ngoài Trung Quốc không biết điều này vì ĐCSTQ che đậy nó bằng các chiến dịch tuyên truyền rầm rộ.

Ông nói rằng việc cắt đứt quan hệ với ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó, cụ thể là Đoàn Thanh niên và Đội Thiếu niên, là rất quan trọng. “Tôi nghĩ đây là một ý tưởng tuyệt vời. Tôi biết chính phủ Hoa Kỳ công nhận giấy chứng nhận thoái xuất khỏi các tổ chức của ĐCSTQ.”

Nhiều sinh viên Trung Quốc du học ở nước ngoài đã bị ĐCSTQ tẩy não từ nhỏ, một số em thậm chí còn làm gián điệp cho chính quyền. Nếu không cắt đứt quan hệ với nó, họ sẽ phải đối mặt với tình thế tiến thoái lưỡng nan—nên trở về Trung Quốc hay ở lại nước ngoài. “Hiện nay, nhiều sinh viên Trung Quốc ở nước ngoài đang bị mắc kẹt. Thị trường việc làm ở Trung Quốc rất tồi tệ, nhiều người hoàn toàn không thể tìm được việc làm ở đó,” ông Chương giải thích. “Đó là lý do tại sao nhiều sinh viên muốn ở lại Mỹ. Việc cắt đứt quan hệ với ĐCSTQ rất dễ dàng. Mọi người có thể truy cập trang web thoái đảng chính thức để thực hiện.”

Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2025/6/9/495919.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/6/10/228437.html