Vứt bỏ tâm chấp trước vào thời gian kết thúc bức hại
Bài viết của đệ tử Đại Pháp tại Trung Quốc Đại lục
[MINH HUỆ 26-04-2025] Tôi đã tu luyện trong Đại Pháp được 29 năm. Tôi vô cùng biết ơn Sư tôn đã từ bi cứu độ, khiến tôi từ một kẻ chấp trước vào tự ngã, nghiệp lực đầy thân, tính cách không tốt trở thành một người tu luyện Đại Pháp minh bạch chân lý nhân sinh, biết cảm ân, gặp chuyện biết nghĩ cho người khác. Trong đó thấm đẫm vô số khó khăn, vất vả của Sư tôn. Tôi biết Sư tôn vì cứu chúng sinh mà không cầu hồi báo, Sư tôn chỉ cần cái tâm đề cao và hướng thiện trong Pháp của chúng ta! Tôi chỉ có không ngừng tinh tấn, cứu người nhiều hơn nữa!
Dưới đây tôi xin chia sẻ với các đồng tu về đột phá can nhiễu của nghiệp lực tư tưởng và vứt bỏ tâm chấp trước vào thời gian kết thúc bức hại, gia tăng lực độ học Pháp, tìm lại trải nghiệm tu luyện như thuở đầu.
Tháng 7 năm 1999, sau khi tà đảng bức hại Đại Pháp, tôi không bị sợ hãi bởi những tuyên truyền dối trá ác độc của tà đảng, khi ấy tôi vẫn đang làm việc ở đơn vị công tác, trong tâm rất thanh tỉnh, biết rằng Pháp Luân Đại Pháp mà tôi chọn là chính Pháp, Sư phụ đang cứu độ thế nhân! Trong khi tinh tấn tu luyện tôi không bị ảnh hưởng bởi can nhiễu, chưa bao giờ hoài nghi Đại Pháp, càng không hoài nghi Sư phụ. Năm này qua năm khác, ngày này qua ngày khác, tôi vẫn đang làm ba việc.
Tuy nhiên trong ba năm đại dịch vi-rút Trung Cộng lan tràn, đối diện với chính sách phong tỏa Zero-COVID dã man của tà đảng, mỗi ngày bị tra tấn bởi xét nghiệm axit nucleic, thực sự là đẩy sức nhẫn nại của con người đến giới hạn, sự phẫn hận trong tâm đối với tà đảng cũng lên đến đỉnh điểm. Khi ấy, mặc dù mỗi ngày tôi cũng kiên trì học Pháp, luyện công, phát chính niệm, có khi cũng giảng chân tướng cho người hữu duyên gặp được, tuy rằng bên ngoài gần như không có người, đều bị phong tỏa ở trong nhà, chỉ có lúc ra ngoài kiểm tra axit nucleic mới có thể nhìn thấy người, tôi liền lợi dụng cơ hội này để giảng chân tướng cho những người hữu duyên. Tuy nhiên, cái hận trong tâm tôi đối với tà ác đã rất lớn mạnh. Vì hận tà đảng cũng khiến tôi sản sinh hoài nghi với thiện ác hữu báo, cảm thấy đám quan tham và kẻ xấu của tà đảng đi theo tà đảng làm điều ác, táng tận lương tâm mà bức hại đệ tử Đại Pháp, lại lợi dụng chính sách Zero-COVID để bức hại toàn thể người dân Trung Quốc, vì sao họ không bị báo ứng? Những kẻ xấu của tà đảng vẫn đang kiểm soát quyền lực của Trung Quốc mà tác oai tác quái, ung dung ngoài vòng pháp luật. Còn hàng ức vạn người tu luyện chiểu theo Chân-Thiện-Nhẫn làm người tốt lại bị tà đảng không có nhân tính bức hại tàn khốc, tại nhân gian đang diễn ra bi kịch “đại ác” bức hại “đại thiện”, thiên lý này vì sao không triển hiện quy luật thiện ác hữu báo?! Sự nghi ngờ và hoang mang trong tâm không thể xua tan, cũng đã ảnh hưởng việc tôi học Pháp luyện công, phát chính niệm, tư tưởng không thể tĩnh xuống, lần đầu tiên cảm thấy khi học Pháp mà tâm không tĩnh được, nghĩ ngợi lung tung, đang học Pháp thì suy nghĩ của tôi đã chạy đi rất xa rồi, những chuyện trong tâm trí tôi, chuyện trong công việc, lời nói dối vô sỉ của tà đảng, tà ác đang thâm nhập ở hải ngoại v.v. giống như bộ phim chiếu hết tập này đến tập khác, đúng là trào dâng lên mãnh liệt trời biển quay lộn, có áp cũng không áp xuống được.
Điều khiến tôi đau khổ nhất chính là khi học Pháp thì tư tưởng không thể tập trung, học Pháp xong cảm thấy đầu não rất mệt mỏi, dường như đầu não bị cái gì đó nắm chặt vậy, đặc biệt chậm chạp, học một bài giảng Pháp phải mất đến vài giờ, hiệu quả cũng không tốt, không có cảm nhận trôi chảy và thoải mái khi học Pháp như trước đây. Có khi đọc vài lần một câu Pháp cũng không thể nhập tâm, tôi liền buộc bản thân đọc thêm vài lần nữa, thậm chí đến chục lần, cho đến khi Đại Pháp có thể nhập tâm. Tôi bắt đầu tìm nguyên nhân ở bản thân, là điều gì đã khiến việc học Pháp trở nên như vậy? Làm sao tôi có thể hoài nghi thiên lý thiện ác hữu báo đây? Tôi tĩnh tĩnh suy ngẫm, phát hiện là nghiệp lực tư tưởng đang quấy phá. Nghiệp lực tư tưởng can nhiễu tôi học Pháp, khiến tâm tôi không tĩnh được, khiến chính niệm của tôi suy yếu, hoài nghi mọi thứ, nhận thức rằng là cái hận trong tâm đối với tà đảng đã gia cường nghiệp lực tư tưởng. Tôi liền nhắm vào nghiệp lực tư tưởng và cái hận, tăng cường phát chính niệm, vì để tăng cường học Pháp, để Đại Pháp nhập tâm, trong quá trình này tôi lại học thuộc một lượt “Chuyển Pháp Luân”. Bình thường trong tâm tôi liên tục học thuộc phần “Chủ ý thức phải mạnh” trong “Chuyển Pháp Luân”, không ngừng thanh trừ nghiệp lực tư tưởng.
Tôi vẫn luôn cho rằng bản thân mình không có tâm chấp trước vào thời gian kết thúc bức hại, cho đến một ngày mùa hè năm ngoái, khi tôi đang luyện bão luân, tư tưởng không thanh tịnh, đột nhiên trong tâm nghĩ rằng cuộc bức hại này đã diễn ra 25 năm rồi, mà còn vẫn còn tiếp diễn, tôi cứ kiên trì tu luyện như vậy rốt cuộc có thể tu thành không? Trong tình huống không nhìn thấy bất kỳ biến hóa nào, kể cả tu luyện nội tại, hình thế bên ngoài đều trong tình huống mù mịt, cũng không nhìn ra được hy vọng phía trước. Mà toàn bộ hoàn cảnh Trung Quốc bị tà đảng làm cho vô cùng hỗn loạn, nhân tâm bại hoại, khiến con người nhìn không ra chút cảnh tượng tươi đẹp nào. Tôi chưa từng hoài nghi Sư phụ và Đại Pháp, chỉ là bản thân chịu đựng dằn vặt trong nội tâm như vậy thật là rất khó chịu. Loại dằn vặt này cũng không phải đến từ khổ trong tu luyện, mà là đến từ hình thế tà đảng bức hại đệ tử Đại Pháp ở Trung Quốc Đại lục! Ngày đen tối này khi nào sẽ kết thúc đây? Cuộc bức hại còn sẽ kéo dài bao lâu nữa? Tà ác Trung Cộng khi nào sẽ giải thể? Tôi phát hiện, chấp trước vào thời gian kết thúc bức hại cũng là do cái hận tà đảng gây nên.
Tôi tĩnh tâm xuống tìm ở bản thân, vì sao lo lắng cho tương lai? Tôi phát hiện là cái hận với tà đảng và nghiệp lực tư tưởng làm tâm không vững vàng, sản sinh dao động với kiên trì của bản thân, hoài nghi bản thân liệu có thể tu luyện lên trên không. Lại tìm sâu thêm, tôi còn phát hiện có tâm an dật, muốn sớm ngày kết thúc bức hại, sự chịu đựng những ngày tháng đen tối, ngột ngạt và đáng sợ này đã gần đến giới hạn của tôi. Lúc này, một đoạn Pháp của Sư phụ tiến nhập vào đầu tôi.
Sư phụ giảng:
“Đến một thời kỳ nhất định còn làm cho chư vị [thấy] thật không thật, giả không giả; làm cho chư vị cảm giác cái công ấy không biết tồn tại không, có thể tu được không, rốt cuộc có thể tu luyện đến đích không, có Phật hay không; thật có giả có. Tương lai còn làm chư vị xuất hiện tình huống ấy, làm chư vị tạo thành [cảm] giác sai như thế, làm chư vị cảm giác như chúng hệt như không tồn tại, đều là giả hết, chính là để xem chư vị có thể kiên định hay không. Chư vị nói rằng chư vị cần phải kiên định không lay động, với tâm như thế, đến lúc ấy chư vị thật sự có thể kiên định không lay động, thì chư vị tự nhiên làm được tốt, bởi vì tâm tính chư vị đã đề cao lên.” (Chuyển Pháp Luân)
Tôi lập tức tỉnh táo, thầm nhủ: “Mình nhất định có thể kiên định! Mình nhất định có thể bước qua thời kỳ đen tối này!”
Tôi nhớ lại lần đầu tiên học đến đoạn Pháp này, tôi cảm thấy tôi sẽ không có loại tình huống này, tôi sẽ không hoài nghi mình có thể tu lên trên không. Tuy nhiên, đã tu luyện 29 năm, đối diện với hình thế bức hại của tà đảng, vì hận tà đảng, tôi lại sản sinh ra loại lo nghĩ này, hoài nghi bản thân có thể tu luyện lên trên không, đây chẳng phải là không kiên định vào Sư phụ và Đại Pháp sao? Trên miệng thì nói không hoài nghi Sư phụ và Đại Pháp, nhưng kỳ thực là chấp trước trong tâm của bản thân đã bị che đậy. Tôi chép lại đoạn Pháp này của Sư phụ, khi có thời gian sẽ học thuộc. Từ sáng hôm sau trở đi, tôi cảm thấy đám mây mù kia đã tan biến, tâm cũng đã nhẹ nhàng, cũng không bi quan nữa, lại khôi phục trạng thái tinh tấn trong tu luyện như trước đây, dường như vốn chưa từng trải qua tâm trạng chán nản như vậy. Điều quan trọng hơn là những dằn vặt trong tâm cũng không còn sót lại chút gì, tôi đã có thể tĩnh tâm khi học Pháp.
Vì để tôi vứt bỏ tâm an dật, Sư phụ đã nghĩ hết biện pháp điểm hóa tôi. Buổi tối hôm đó, tôi đọc các bài viết trên Minh Huệ, đọc được chia sẻ của một đồng tu ở Florida, Mỹ, có tựa đề “Thiển ngộ về ma nạn đi cùng tôi trên con đường dài”, trong đó trích dẫn một đoạn Pháp của Sư phụ như thể đang nói với tôi vậy.
Sư phụ giảng:
“Người ta trong xã hội người thường nghĩ rằng nếu tôi sống thật thoải mái, không có tai, không có nạn, mỗi ngày đều phi thường thư thái, tiêu diêu, tiền cũng không thiếu, cái gì muốn thì đều có, người ta bèn nghĩ rằng Thượng Đế từ bi với con người, đối [xử] với con người thật là tốt. Tôi cho chư vị biết, Thượng Đế sẽ không như vậy, nếu thật sự như vậy, đó là đối [xử] với chư vị thật không tốt.“ (Giảng Pháp tại Pháp hội Thụy Sỹ)
Tôi đột nhiên minh bạch, tu luyện chính là quá trình trong khổ mà tu tâm bỏ chấp trước và tiêu tội nghiệp! Làm sao tôi có thể có tâm an dật muốn chạy trốn hoàn cảnh tu luyện trước mắt đây? Hoàn cảnh tu luyện ở Trung Quốc Đại lục cũng là an bài khi Sư phụ chính Pháp, là đệ tử Đại Pháp ở Đại lục chúng ta ký thệ ước với Sư phụ từ tiền sử, cần phải làm tốt, mới có thể hoàn thành sứ mệnh!
Tôi nhận thức rằng cái hận đối với tà đảng là căn nguyên khiến nghiệp lực tư tưởng mạnh mẽ và sản sinh ra tâm chấp trước, hận là bản chất của tà đảng, là biểu hiện cụ thể của tà ác, người tu luyện cần phải vứt bỏ cái hận này. Là Sư phụ đã giúp đỡ tôi tiêu bỏ vật chất của nghiệp lực tư tưởng và hận, còn giúp tôi vứt bỏ tâm an dật, quy chính tư tưởng của tôi, Sư phụ vì để độ thành công chúng ta, mà đã thật sự lao tâm khổ tứ! Thời thời Sư phụ đều ở bên cạnh bảo hộ đệ tử.
Tôi tự nhủ: Không thể dùng nhân tâm để hình dung thời gian kết thúc Pháp nạn, hết thảy đều đang được an bài theo yêu cầu chính Pháp của Sư phụ! Sư phụ chính là đến cứu độ chúng sinh, đối với tình huống của mỗi đệ tử đều rất rõ ràng, chấp trước nào nên bỏ thì Sư phụ đều có an bài.
Tôi chỉ có không ngừng tinh tấn, học Pháp nhiều hơn, hòa tan trong Pháp, đến lúc nào cũng phải bảo trì chính niệm, tín Sư tín Pháp mãi không đổi, mới có thể hoàn thành tốt sứ mệnh lịch sử là trợ Sư chính Pháp! Cảm tạ Sư tôn! Cảm tạ Đại Pháp!
Đây chỉ là trải nghiệm tu luyện tại giai đoạn hiện nay, kính mong các vị đồng tu từ bi chỉ chính.
Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2025/4/26/491018.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/7/8/228779.html