Bài viết của Cao Tư Vũ, phóng viên Minh Huệ tại Thụy Sỹ

[MINH HUỆ 06-08-2025] “Sau khi nghe bài phát biểu, tôi đã vô cùng cảm động. Sau đó khi thấy bàn thu thập chữ ký, tôi liền đến ký tên để ủng hộ các học viên Pháp Luân Đại Pháp”.“Trông thấy họ đứng dưới trời mưa như trút nước, tôi đã rất chạnh lòng. Tôi nghĩ chắc hẳn họ đang làm việc này vì một điều gì đó rất quan trọng và tôi muốn biết điều đó là gì”.

Đây là một vài bình luận của người dân trong một sự kiện do các học viên Pháp Luân Đại Pháp tổ chức tại Zeughausplatz ở Zurich, Thụy Sĩ, chiều ngày 26 tháng 7 năm 2025. Nhiều người qua đường đã lắng nghe các bài phát biểu, đọc biểu ngữ và trò chuyện với các học viên.

Các học viên đã trình diễn các bài công pháp và có các bài phát biểu để phổ biến cho mọi người về Pháp Luân Đại Pháp (còn được gọi là Pháp Luân Công), đồng thời vạch trần cuộc bức hại do Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) phát động từ năm 1999. Họ kêu gọi công chúng trợ giúp chấm dứt cuộc bức hại đã diễn ra suốt 26 năm qua. Đối với một số người, đây là lần đầu tiên họ nghe nói về Pháp Luân Đại Pháp. Khi biết các học viên ở Trung Quốc bị bức hại vì có đức tin vào Chân-Thiện-Nhẫn và phải chịu đựng tra tấn, thu hoạch nội tạng, thậm chí bị giết hại, nhiều người đã ký bản kiến nghị để ủng hộ những nỗ lực của các học viên nhằm chấm dứt cuộc bức hại.

084886f4092629845998e2a161531022.jpg

325253e3e763d5e3430d2d37c68d2993.jpg

6382cc9c5776d67e491c4e5563208c5e.jpg

Các học viên trình diễn các bài công pháp

eea02ec41cf54ed44901b957a0bf89f9.jpg

Mọi người đọc các biểu ngữ.

“Chân-Thiện-Nhẫn thật tuyệt vời—nhiều người hơn nên chiểu theo nguyên lý này”

Sau khi biết đến Pháp Luân Đại Pháp, bà Olga Smirnova, một giáo sư y khoa đến từ Moscow, đã hoàn toàn đồng tình với nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn, bà nói: “Nguyên tắc này rất quan trọng, đặc biệt là đối với sinh viên trẻ của tôi. Các em nên biết đến nguyên tắc này vì tương lai của chính mình. Khi trở về Moscow, tôi sẽ nói họ”. Mặc dù rào cản ngôn ngữ khiến bà không thể bày tỏ hết suy nghĩ của mình, nhưng sau khi ký đơn kiến nghị, bà nói: “Cảm ơn các bạn rất nhiều vì những nỗ lực quan trọng này. Sự hiện diện của các bạn là rất trọng yếu”.

Cô Carmen Ableidinger, một giáo viên yoga, rất mừng khi cuối cùng cô cũng tìm được các học viên Pháp Luân Đại Pháp. Khi trận mưa lớn trút xuống mái lều, cô đã chia sẻ về lần đầu tiên cô biết đến Pháp Luân Đại Pháp trong một kỳ nghỉ ở Mallorca, khi đó là giai đoạn khó khăn trong cuộc đời cô. “Họ trông thật hạnh phúc và mãn nguyện. Chúng ta không cần phải có nhiều thứ, quan trọng là cảm thấy viên mãn”. Cô đã luyện công cùng các học viên trong một tiếng rưỡi: “Ồ, cảm giác thật tuyệt vời. Thật kỳ diệu. Sau khi luyện công, tôi cảm thấy cân bằng và mãn nguyện. Tôi thực sự hạnh phúc và vui mừng vì đã tìm thấy Pháp Luân Đại Pháp”.

Cô đã tìm kiếm trên mạng và cuối cùng cũng đã tìm thấy điểm luyện công ở Zurich. “Tôi rất vui khi tìm được các bạn. Thật tuyệt vời. Cảm ơn các bạn rất nhiều”. Nhìn vào dòng chữ Chân-Thiện-Nhẫn trên biểu ngữ, cô đọc to bằng tiếng Trung và nói: “Rất, rất tốt. Những nguyên lý này sẽ chỉ dẫn cuộc sống cho nhiều người hơn với sự thấu hiểu sâu sắc hơn. Khi đó chúng ta sẽ có một thế giới hòa bình thay vì một thế giới đầy bất ổn với chiến tranh. Điều này thật đẹp”. Cô đã nhờ chụp ảnh mình bên cạnh một biểu ngữ và cho hay cô sẽ chia sẻ điều này lên mạng xã hội của mình.

Cuộc bức hại Pháp Luân Đại Pháp là một thảm họa

8af032e3e1cda25a542908af48dd049a.jpg

0315c535ef0adb7fa006558ce027354f.jpg

05568d3dd04e8ed98c74c23f2d743591.jpg

afb2fca19c3167450b61bd879d545099.jpg

63f87ebe65191ba3da6ea81ed43a3df6.jpg

Các học viên kêu gọi mọi người giúp chấm dứt cuộc bức hại.

Khi nói về cuộc bức hại của ĐCSTQ, bà Carmen cho biết: “Cuộc bức hại này là một thảm họa. Môn tu luyện này rất tốt, giúp mọi người cảm thấy thoải mái, vui vẻ, tự do và tràn đầy tình yêu thương. Tôi cho rằng ĐCSTQ cấm môn này là để khiến người dân có cái nhìn tiêu cực. Pháp Luân Đại Pháp là chính diện nhưng ĐCSTQ lại muốn làm những điều phụ diện. Nó không quan tâm đến những người thiện ý, sáng tạo cũng như không quan tâm đến sinh mệnh mà chỉ bức hại người dân và vơ vét của cải”.

Bà Barbara Weber, một luật sư đã nghỉ hưu, cho biết sau khi ký tên: “Những gì ĐCSTQ đang làm ở Trung Quốc thật kinh khủng, không còn nghi ngờ gì nữa, đó là một hệ thống tội phạm”. Về việc ĐCSTQ thu hoạch nội tạng từ các học viên Pháp Luân Công, bà bình luận: “Những kẻ bắt cóc hay mafia tham gia vào việc buôn bán tạng đã xấu rồi, nhưng ít ra bạn không trông chờ họ thay đổi. Còn khi một nhà nước, một chính quyền, làm điều này, thì không thể chấp nhận được!

Sau khi ký tên, bà Scheibe, một gia sư, cho biết: “Tội ác thu hoạch nội tạng này khiến tôi đau lòng và phẫn nộ. Tôi nghĩ hành vi này thật khủng khiếp. Tôi cực lực phản đối các chế độ độc tài cộng sản trên toàn thế giới. Họ không được phép xâm phạm con người”.

Cần có nhiều người hơn nữa biết sự thật

0f67ddd0137da5e50cf2d33a7f1d979b.jpg

8fcfc20e20dac6b9fbdd852840087e72.jpg

ad4fd46b4756623d050138638c1b353b.jpg

5d13a77ed1a6c443241ca16e9966cb53.jpg

03c5a84e9774479a5e740298ab1a62fd.jpg

Người dân trò chuyện với các học viên và ký bản kiến nghị ủng hộ Pháp Luân Công.

Bà Carmen hy vọng chữ ký của mình “sẽ khuyến khích nhiều người hơn nữa cùng ký tên. Đừng sợ. Một người có thể không có nhiều sức mạnh, nhưng nhiều người thì có. Chúng ta đông vượt xa những kẻ nắm quyền”. Bà nói thêm: “Nhiều người Trung Quốc rất thân thiện. Tôi đã gặp nhiều người Trung Quốc dễ gần và tôi cảm thấy buồn khi họ bị bức hại.”

Thông qua việc ký tên, bà hy vọng: “Người dân Trung Quốc có thể sống tự do, tự đưa ra quyết định của mình và không phải sống trong một xã hội cộng sản, đặc biệt là những người trẻ, nghệ sĩ và trí thức. Tôi không muốn họ bị cầm tù hay bị bức hại. Tôi hy vọng mình có thể giúp ích được gì đó, dù là nhỏ thôi. Cùng nhau, sức mạnh của chúng ta trở nên rất lớn”.

Bà Elisabet bày tỏ: “Ai cũng nên ký để ủng hộ việc chấm dứt cuộc bức hại này, phải không?” Bà nói tội ác thu hoạch nội tạng của ĐCSTQ: “Thật kinh hoàng. Nhiều người đến Trung Quốc nghĩ rằng họ đang nhận được nội tạng hiến tặng, nhưng không phải vậy và họ không hề hay biết điều này. Thông tin này phải được nói cho mọi người biết. Tôi hy vọng điều đó sẽ có ích”.

Ông Robert Barral, một cựu nhân viên ngân hàng, không chỉ ký tên mà còn dự định sẽ nói cho nhiều người hơn nữa về việc này. “Bởi vì phản bức hại là một việc tốt. Ít nhất sẽ có nhiều người hơn biết đến. Không hành động thì lấy đâu ra kết quả. Sự bền bỉ của các học viên rất cảm động và rất quan trọng. Nếu không, mọi người sẽ quên đi hoặc không bao giờ biết đến, khiến cho việc đạt được mục tiêu chấm dứt cuộc bức hại trở nên khó khăn”.

Tri ân sự bền bỉ và cống hiến của các học viên

e621ed1192c9526e0cbb648c7ec0ea88.jpg

99ebc2d1c1fb6e1dc09918f117ef20b9.jpg

Các học viên trình diễn các bài công pháp dưới mưa.

Hôm đó trời mưa lớn, nhiều người đã tán thán các học viên vì đã kiên định đứng dưới trời mưa. Trong suốt 26 năm qua, các học viên Pháp Luân Đại Pháp trên khắp thế giới đã phơi bày cuộc bức hại trong ôn hòa, với hy vọng truyền rộng sự thật và ngăn người dân bị lừa dối bởi những lời dối trá của ĐCSTQ. Nhiều người qua đường đã bày tỏ sự khâm phục khi nghe câu chuyện của họ.

Bà Carmen nói: “Tôi biết về cuộc bức hại ở Trung Quốc. Các học viên phải trốn tránh cảnh sát, điều đó thật khủng khiếp. Tôi nghĩ họ rất dũng cảm vì làm việc này đòi hỏi phải có dũng khí lớn lao. Ở Trung Quốc, họ có thể bị cầm tù trong một thời gian dài. Họ thật can đảm và nhờ có những người như họ, chúng ta mới có thể đạt được mục tiêu của mình. Có lòng can đảm để đấu tranh cho thế hệ sau thật quá tốt. Tôi khâm phục những người như vậy, bao gồm cả các học viên ở đây hôm nay, họ đã làm rất, rất tốt”. Trước khi rời đi, bà nói thêm: “Những gì đang xảy ra ở Trung Quốc khiến tôi phẫn nộ và buồn lòng nhưng chúng ta phải giữ vững hy vọng”.

Nhà địa chất học Lisa đã kinh ngạc khi biết ở một số nơi, các học viên đã đứng trước các đại sứ quán Trung Quốc trong nhiều năm qua để truyền rộng sự thật và kêu gọi chấm dứt cuộc bức hại. Bà thốt lên: “Thật mạnh mẽ, thật đáng kinh ngạc! Tôi xin dành sự kính trọng chân thành của mình cho những người cống hiến hết mình cho việc này mỗi ngày. Năng lượng và sức mạnh của họ thật dồi dào. Tôi xin gửi đến họ lòng tri ân chân thành và sự kính trọng sâu sắc”. Bà muốn nói với các học viên ở Trung Quốc rằng: “Xin hãy cho họ biết họ không đơn độc. Ngay cả khi chúng tôi không thể giúp đỡ trực tiếp, họ cũng không đơn độc. Cuộc bức hại này phải chấm dứt! Nó phải kết thúc!”

Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2025/8/6/498055.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/8/9/229283.html