Giảng chân tướng tại các điểm du lịch ở quê hương tôi
Theo lời kể của một đệ tử Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc
[MINH HUỆ 29-03-2025] Quê tôi là một nơi xinh đẹp với nhiều điểm du lịch. Với hàng triệu du khách từ khắp nơi trên đất nước đến thăm mỗi năm, cơ sở hạ tầng đang được mở rộng nhanh chóng để đáp ứng cho ngành du lịch đang bùng nổ. Vào mùa cao điểm, thị trấn ngập tràn du khách, lao động thời vụ và công nhân từ nơi khác đến. Tất nhiên, điều này đã mang lại cho tôi một cơ hội tuyệt vời để giảng chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp. Sau nhiều năm tôi kiên trì đến các điểm du lịch nói chuyện với mọi người và phát tài liệu thông tin Đại Pháp, nhiều người dân địa phương đã biết đến tôi.
Làm quen với mọi người
Một lần, một nhân viên tại một điểm du lịch hỏi tôi: “Bác có công năng đặc dị không?” Tôi liền ngồi song bàn và nói với anh ấy rằng tôi có thể đả tọa như vậy trong vài giờ. Anh ấy gật đầu: “Thế còn những tờ rơi mà bác đang phát thì sao? Tôi có thể lấy một tờ được không?” Anh ấy lấy một tờ rơi rồi rời đi. Lần sau gặp lại, anh ấy nói rằng rất thích đọc tờ rơi đó. Thậm chí có lần anh ấy còn mang đồ ăn và trà cho tôi.
Một lần, khi tôi đang phát tài liệu Đại Pháp ở nơi đông người, một viên cảnh sát đã xin một bản. Mọi người xung quanh không thể tin được: “Ồ, Ngay cả cảnh sát cũng nhận tài liệu Pháp Luân Công! Có lẽ chúng ta cũng nên tới nghe xem bác ấy nói gì.”
Có một dự án xây dựng mới khởi công, rất nhiều công nhân làm việc ở đó. Mỗi lần đi ngang qua, tôi đều dừng lại và nói chuyện với các công nhân: “Các anh thật may mắn khi đến đây. Các anh ở đây chính là để tìm hiểu chân tướng về Đại Pháp và nhận được phúc lành.” Hễ có ai muốn nghe, tôi đều nói với họ về Đại Pháp và chân tướng của cuộc bức hại. Tôi cũng đưa cho họ tài liệu giảng chân tướng và các cuốn sách nhỏ của Đại Pháp.
Một lần, khi tôi đi ngang qua đó, có hơn 20 công nhân đang tụ tập thành một vòng tròn. Tôi nói đùa: “Có chuyện gì ở đây vậy? Có phải họp đảng ủy không? Cho tôi phát biểu nhé? Các đảng viên của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) cũng là con người — họ cũng phải thuận theo thiên lý để tránh gặp rắc rối. Nếu các anh biết Đại Pháp là tốt, các anh sẽ được trời bảo hộ. Nếu các anh minh bạch chân tướng về Đại Pháp, các anh sẽ nhận được phúc lành. Nào, mỗi anh nhận một tờ tài liệu nhé?” Tôi đã phát tài liệu cho mọi người theo vòng tròn.
Một người mua một chiếc đĩa DVD mới và đi ngang qua tôi. Tôi chỉ vào chiếc đĩa DVD trong tay anh ấy và nói: “Ồ, những thứ này không tốt cho người lớn hay trẻ em đâu. Anh có muốn nhận được thứ thực sự tốt cho mình không? Đây là chiếc đĩa DVD sẽ mang lại cho anh phúc lành.” Lúc đầu anh ấy không nhận, nhưng sau khi đi một đoạn khá xa, anh ấy đã quay lại để lấy. Tôi nói với anh ấy: “Chiếc đĩa DVD này có thể cứu người. Sau khi xem xong, anh hãy bật cho bạn bè và gia đình cùng xem nữa nhé. Càng nhiều người xem càng tốt.”
Giảng chân tướng cho cảnh sát địa phương
Một hôm, có vài viên cảnh sát đến chỗ tôi, tôi liền nói với họ: “Tôi vẫn luôn muốn đưa cho cảnh sát địa phương một số tài liệu. Các anh đây rồi. Hôm nay là ngày may mắn của các anh đó, hãy đọc những tài liệu này — minh bạch chân tướng có thể được cứu. Khi minh bạch rằng Đại Pháp là tốt, các anh được an toàn. Các anh cũng sẽ được trời bảo hộ. Khi đối mặt với nguy hiểm, nếu các anh biết chân tướng về Đại Pháp, các anh sẽ nhận được phúc lành.”
Một người trong số họ chế nhạo: “Lại là bà à.” Họ quay người và định rời đi, nhưng tôi đã đưa cho họ những tài liệu và nói: “Đừng đi. Tôi vẫn chưa nói xong. Các anh có duyên đến đây hôm nay để nghe chân tướng và được phúc báo. Khi về nhà xin hãy đọc kỹ những tài liệu này, rồi các anh sẽ hiểu tôi đang nói gì.”
Kể từ khi cựu lãnh đạo ĐCSTQ Giang Trạch Dân phát động cuộc bức hại Pháp Luân Đại Pháp vào tháng 7 năm 1999, tôi đã giảng chân tướng cho rất nhiều cảnh sát. Tôi nghĩ rằng càng có nhiều cảnh sát biết chân tướng thì sẽ có càng nhiều học viên dám ra ngoài giảng chân tướng, và sẽ càng có nhiều chúng sinh được cứu.
Một lần, cảnh sát đã đến nhà tôi để cố gắng thuyết phục tôi từ bỏ đức tin của mình. Tôi đã giảng chân tướng cho họ như thường lệ. Thấy rằng khó có thể khiến tôi thay đổi suy nghĩ, họ đã quay sang nhờ con trai tôi giúp đỡ. Con trai tôi nói với họ: “Cháu nghĩ mẹ cháu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp là rất tốt. Các chú xem, mẹ cháu đã ngoài 80 tuổi mà vẫn khỏe mạnh như vậy.”
Một lần, một nhóm cảnh sát đã đến nhà tôi và vây quanh tôi. Trong khi một vài viên cảnh sát thu hút sự chú ý của tôi, một cảnh sát ở phía sau đã lấy trộm ba cuốn sách Đại Pháp của tôi mà tôi không hề hay biết. Sau khi phát hiện ra, tôi đã đến đồn cảnh sát để đòi lại sách của mình. Tôi nói thẳng: “Ngày xưa thổ phỉ trốn trong núi sâu, còn ngày nay chúng lại ở ngay tại đồn cảnh sát này. Tại sao các anh lại lấy trộm sách của tôi? Xin hãy trả lại cho tôi.” Họ nói rằng đã nộp sách cho trưởng đồn, vì vậy tôi đã giảng chân tướng cho họ.
Sau khi tôi đệ đơn kiện hình sự Giang Trạch Dân vì đã phát động cuộc bức hại, cảnh sát địa phương đã đến gõ cửa và muốn xác nhận xem có phải tôi đã nộp đơn kiện như vậy không. Tôi nói với họ: “Tại sao lại không kiện ông ta chứ? Ông ta không cho người tốt được yên và thay vào đó lại khiến người ta làm điều xấu. Các anh xem, xã hội này hỗn loạn đến mức nào. Ông ta nhắm mắt làm ngơ trước những kẻ trộm cắp, cướp giật, nhưng lại không để cho người tốt được yên.” Họ đã đến vài lần, mỗi lần tôi đều đưa cho họ tài liệu Đại Pháp và giảng chân tướng cho họ. Cuối cùng, tôi nói với họ: “Tên của các anh là gì? Sao các anh không thoái xuất khỏi ĐCSTQ và các tổ chức thanh thiếu niên của nó để được Thần Phật bảo hộ?” Họ đều đã đồng ý cho tôi biết tên của họ.
Có lần, tôi bị đưa đến đồn cảnh sát, một viên cảnh sát nói với tôi: “Chúng cháu không muốn bắt bác đâu. Bác tuổi đã cao, giống như bà của cháu. Nhưng chúng cháu không còn lựa chọn nào khác. Gần đây có khá nhiều người tố cáo bác.” Tôi nói: “Không sao cả. Các anh đưa tôi đến đây thật đúng lúc, để tôi có thể giảng chân tướng cho các anh. Một khi các anh hiểu được chân tướng về Đại Pháp, các anh sẽ cảm ơn tôi và cảm ơn Sư phụ của chúng tôi.” Tôi đã ngâm cho họ nghe một bài thơ của Sư phụ,
“Nguy nan lai tiền giá Pháp thuyền
Ức vạn gian hiểm trùng trùng lan
Chi ly phá toái tải càn khôn
Nhất mộng vạn niên chung kháo ngạn” (Khổ Độ, Hồng Ngâm)
Tôi nói với họ: “Đạo đức của xã hội đang trượt dốc nhanh chóng. Các loại tà linh đang trà trộn giữa chúng ta, làm bại hoại và hủy hoại chính khí của thế gian. Sư phụ truyền Đại Pháp này để chúng ta có thể cứu người. Tôi đã bị phụ thể động vật gắn lên thân suốt hơn 10 năm. Sau khi tôi tu luyện Đại Pháp, Sư phụ đã tiêu trừ phụ thể đó và cứu tôi. Không có Đại Pháp, tôi sẽ không có được ngày hôm nay. Cả gia đình tôi đều biết Đại Pháp là tốt và đã nhận được phúc báo. Tôi chỉ muốn tất cả các anh hãy ghi nhớ ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo.’ Nếu các anh ghi nhớ câu này, tất cả Thần Phật sẽ bảo hộ các anh.” Sau đó một viên cảnh sát đã nói chuyện với cấp trên của anh ấy ở phòng bên cạnh. Một lát sau tôi được trả tự do.
Kể từ đó, cảnh sát luôn đi vòng qua chỗ khác nếu họ thấy tôi đang giảng chân tướng ở nơi công cộng. Nếu họ tình cờ gặp tôi, họ sẽ chào tôi một cách nồng nhiệt và mách tôi nên đi đường nào hoặc không nên đi đường nào để về nhà.
Loại bỏ tâm sợ hãi
Cách đây không lâu, có một lần tôi đi chợ, con trai tôi đề nghị sẽ đón tôi. Tôi nói với con rằng tôi muốn đi bộ, vì như vậy sẽ có thể giảng chân tướng trên đường về. Con trai tôi khăng khăng: “Mẹ à, mẹ luôn dành quá nhiều thời gian để nói chuyện với mọi người về Đại Pháp trên đường đi chợ về. Cả nhà phải đợi mẹ.” Để không làm mất thời gian của người khác, tôi đã đồng ý đi xe của con.
Những hành khách trên xe của con trai tôi là sinh viên đại học đang theo học tại một trường đại học ở một thành phố lớn. Đương nhiên, tôi đã giảng chân tướng cho các sinh viên. Tôi bảo các em hãy ghi nhớ “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo”. Tôi khuyên các em hãy suy nghĩ độc lập và lựa chọn một cách khôn ngoan. Con trai tôi nói xen vào: “Pháp môn mẹ tôi đang tu luyện rất tốt. Đó là một môn công pháp tuyệt vời. Mẹ tôi đã 88 tuổi, mà vẫn làm vườn và thậm chí còn chia sẻ cho chúng tôi rau mà bà trồng.”
Một trong những sinh viên nhận xét: “Nhìn bác kìa. Sắc mặt của bác hồng hào quá.” Các em nói với tôi rằng một số thành viên trong gia đình các em là đảng viên ĐCSTQ và giữ các chức vụ cao trong các cơ quan chính phủ. Tôi nói với các em: “Ồ, thế thì tốt quá. Giờ các em có thể nói với họ về Đại Pháp và chân tướng.” Tôi đã đưa cho các em tài liệu Đại Pháp, sách Cửu Bình và bài giảng mới của Sư phụ “Vì sao có nhân loại” để các em mang về nhà và chia sẻ với gia đình.
“Hãy nói với gia đình các cháu đừng nghe theo ĐCSTQ,” tôi nói với họ. “ĐCSTQ đấu với trời, đấu với đất, trời nhất định sẽ tiêu diệt nó. Hành động của nó không thuận theo thiên lý. Tuy nhiên trong đảng cũng có rất nhiều người tốt. Chúng ta phải nói với họ về Đại Pháp và giúp họ tách mình ra khỏi ĐCSTQ. Nếu họ biết Đại Pháp là tốt, ông trời sẽ bảo hộ họ. Nếu họ biết chân tướng, họ sẽ nhận được phúc lành.”
Lúc đó, tôi chỉ tập trung vào việc giảng chân tướng nên không nghĩ nhiều đến chuyện khác. Sau khi về đến nhà, nỗi sợ hãi len lỏi trong tôi: “Liệu người nhà của các sinh viên đó có tiếp nhận Đại Pháp không? Lỡ họ ghi lại biển số xe của con trai mình thì sao?” Tôi bắt đầu lo lắng và mất ngủ mấy ngày liền. Tôi liên tục phát chính niệm, khi thắp hương cho Sư phụ vào buổi sáng, tôi đã cầu xin Sư phụ cứu độ những sinh viên đó cùng gia đình của họ và không để họ tạo nghiệp. Tôi đã rất lo lắng, không biết chuyện gì sẽ xảy ra. Tuy nhiên, cuối cùng tôi đã quyết định giao phó mọi việc cho Sư phụ. Ngay khi tôi quyết định như vậy, tôi đã có lại chính niệm và tìm thấy sự bình yên trong tâm.
Nửa đầu cuộc đời của tôi tràn ngập những khó khăn và đau khổ đến nỗi có lẽ tôi có thể viết thành một cuốn sách. Kể từ khi được Sư phụ vớt lên và kéo tôi ra khỏi những khổ nạn vô tận, tôi cảm thấy mình có thể viết một cuốn sách hoàn toàn khác dựa trên trải nghiệm của mình và những gì tôi đã nhận được trên con đường tu luyện.
Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2025/3/29/492075.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/6/10/228439.html