Bài viết của đệ tử Đại Pháp tại Nhật Bản

[MINH HUỆ 01-08-2025] Hiện tại tôi đang đảm nhận công việc biên tập cho hạng mục truyền thông Minh Huệ. Nội dung công việc của tôi chủ yếu là thêm nhạc mở đầu, nhạc nền, và nhạc kết thúc vào các bản ghi tâm đắc thể hội tu luyện, đồng thời điều chỉnh âm lượng cho phù hợp. Hoàn thành một loạt các bước này thì chính là làm xong một bản phát thanh Minh Huệ. Tôi sẽ chọn đoạn nhạc phù hợp để dẫn vào nội dung phát thanh, đồng thời giới thiệu âm nhạc phong phú do các đệ tử Đại Pháp sáng tác. Tôi sẽ dựa trên nội dung, giọng đọc, ngữ âm và ngữ điệu của mỗi bản phát thanh để chọn âm nhạc phù hợp, bởi âm nhạc khác nhau sẽ khiến bản phát thanh mang sắc thái khác nhau. Hơn nữa đối với việc điều chỉnh âm lượng âm thanh, phương diện này mà không làm tốt thì dù nội dung và âm nhạc có hay đến mấy cũng sẽ gây ảnh hưởng không tốt đến hiệu quả tổng thể, khiến bao nhiêu công sức đều đổ sông đổ biển.

1. Gia nhập đội ngũ truyền thông Minh Huệ với vai trò đọc bản phát thanh

Vài năm trước, tôi được mời tham gia đọc bản phát thanh cho chuyên mục Phát thanh Minh Huệ tiếng Nhật sắp ra mắt và nhờ đó mà tôi đã gia nhập đội ngũ. Ban đầu, tôi có chút suy nghĩ cho là hiển nhiên, nghĩ rằng: “Chẳng phải chỉ là đọc và ghi âm thôi mà, có gì khó đâu”. Nhưng khi nghe bản ghi âm của chính mình, tôi mới thấy phát âm, nhịp điệu, ngữ điệu, việc ngắt nghỉ của mình đều rất tệ, quả thực đến mức chính tôi cũng không thể nghe nổi. Thiết bị ghi âm lúc đó cũng là đồ chắp vá, chất lượng âm thanh rất kém. Vì vậy, tôi thực sự rất không muốn để người khác (ở trước mặt tôi) nghe được ghi âm của mình. Có lần khi vợ tôi mở bản phát thanh do tôi đọc ngay trước mặt tôi, tôi thậm chí còn nổi cáu với cô ấy.

Do không biết làm thế nào mới có thể nâng cao kỹ năng đọc phát thanh, nên tôi không thể tích cực tham gia vào công việc.

Có một thời gian, vì số người đọc phát thanh quá ít nên toàn nhóm cũng phải đối mặt với vấn đề liệu có thể tiếp duy trì sự tồn tại của nhóm nữa hay không. Nhưng cuối cùng, chúng tôi vẫn gắng gượng duy trì ở số lượng thấp nhất để có thể tiếp tục hoạt động.

Cứ như vậy khoảng một năm sau, đồng tu vốn phụ trách biên tập Phát thanh Minh Huệ từ trước đến nay đã rời khỏi Nhật Bản và trở về nước, vì vậy, chúng tôi cần gấp một người biên tập. Lúc đó, tôi vẫn không tự tin vào khả năng đọc của mình, nên đã nghĩ rằng vậy thì mình hãy bắt đầu biên tập, vừa hay có thể vừa biên tập vừa học hỏi cách đọc của người khác.

2. Chuyển sang biên tập, bước ra con đường của riêng mình

Cứ như vậy, tôi rút khỏi công việc đọc phát thanh, bắt đầu tải phần mềm biên tập về, hoàn toàn chiểu theo hướng dẫn để thử làm chương trình phát thanh. Hiện giờ nghĩ lại, lúc đó bản thân chỉ chú trọng làm thế nào để hoàn thành thật nhanh, thậm chí còn nảy sinh tâm tranh đấu, so tốc độ với đồng tu biên tập trước đó. Tôi làm vài bản mẫu và chỉ tập trung làm thế nào để đẩy nhanh hiệu quả công việc biên tập. Thế nhưng, việc điều chỉnh âm lượng lại toàn dựa vào cảm giác, vậy nên tôi vẫn chưa thể nắm rõ tiêu chuẩn âm lượng cho phù hợp.

Ngay từ khi bắt đầu công việc biên tập, tôi đã hy vọng có thể làm phong phú hơn các loại âm nhạc được sử dụng trong chương trình phát thanh. Bởi vì bất kể là nhạc mở đầu, nhạc kết thúc hay nhạc đệm vào những khoảng trống, cả năm trời chỉ dùng đi dùng lại vài bản nhạc, thậm chí có bản còn bị nhiễu âm. Vì vậy, tôi đã ngừng sử dụng những bản nhạc đã dùng trước đó và tạm thời chọn một số bản nhạc khác từ kho nhạc mà đồng tu biên tập trước đã giao lại.

Khi bản nhạc thay đổi thì thời điểm lồng nhạc vào phần nội dung chính của chương trình cũng như việc điều chỉnh âm lượng và các công việc khác cũng theo đó mà tăng lên. Cứ như vậy, các mẫu tôi tạo ra cũng rất nhanh không còn dùng được nữa, thời gian biên tập một chương trình phát thanh cũng tăng lên, và dần dần so với tốc độ biên tập, tôi bắt đầu đặt trọng tâm vào việc nâng cao chất lượng chương trình.

Nhưng vấn đề lại nảy sinh, các bản nhạc hiện có trong kho nhạc nhanh chóng được dùng hết. Sau khi xác nhận với đồng tu điều phối, được biết chương trình Phát thanh Minh Huệ có thể sử dụng các bản nhạc tải từ trang web Minh Huệ hoặc trang web Thiên Âm. Khi tôi mở trang web Thiên Âm, nơi đó như một thiên đường âm nhạc, một không gian rộng lớn tràn ngập các loại nhạc phong phú và đa dạng. Tôi lập tức tải về những bản nhạc đệm piano có thể sử dụng rộng rãi.

Khi số lượng bản nhạc có thể lựa chọn tăng lên, tần suất thay đổi nhạc cũng được rút ngắn từ mỗi tháng một lần xuống còn hai tuần một lần.

Vài tháng sau, trong một buổi giao lưu, có người đề xuất mong muốn ghép các chương trình phát thanh của một tháng thành một bản phát thanh liên tục, và thông qua việc này, tôi đã phát hiện ra chỗ thiếu sót của bản thân.

Khi đưa các bản phát thanh của một tháng vào phần mềm biên tập, tôi bị một cú sốc lớn. Âm lượng của các bản ghi âm không đồng đều, và dù tôi tự cho rằng mình đã thường xuyên thay đổi nhạc trong quá trình biên tập, nhưng khi nghe liên tục các chương trình phát thanh của hai tuần, tôi mới phát hiện ra rằng bất quá chỉ là một bản nhạc được quay vòng phát đi phát lại mà thôi.

Nội dung của Phát thanh Minh Huệ có rất nhiều chủ đề đa dạng, từ những thể hội tu luyện lấp lánh ánh quang của đồng tu, những nội dung mang tính cảnh tỉnh đồng tu, hay những hồi ức khi tham gia các khóa giảng Pháp của Sư phụ, đến thể hội tu luyện của các tiểu đệ tử và văn hóa truyền thống, v.v., nội dung vô cùng phong phú.

Từ trước đến nay, tôi luôn chọn những bản nhạc mình thích, chứ không cân nhắc đến chủ đề của nội dung chương trình mà chọn nhạc. Qua việc ghép các chương trình phát thanh lại, tôi chợt nghĩ đến “dựa vào chủ đề và nội dung của mỗi chương trình phát thanh mà chọn nhạc mở đầu, nhạc nền và nhạc kết thúc cho phù hợp, chẳng phải sẽ tốt hơn sao?”

Nhưng đồng thời cũng xuất hiện những lo ngại như: “Nếu làm như vậy, liệu công việc biên tập có thể hoàn thành đúng hạn không, những bản nhạc hiện có mà dùng hết thì chẳng phải lại phải lặp lại các bản nhạc cũ sao?”

Khi tôi nghe các chương trình Phát thanh Minh Huệ bằng các ngôn ngữ khác trên thế giới, tôi cũng thấy họ cũng lặp đi lặp lại cùng một bản nhạc, và tôi bắt đầu hoài nghi về cách nghĩ của bản thân liệu có đúng không. Ngay lúc tôi đang phân vân không biết phải làm thế nào thì trong một lần học Pháp, tôi đã tìm được đáp án.

Sư phụ giảng:

“Âm nhạc hiện đại cũng vậy, âm nhạc cổ đại cũng vậy; đều là dựa vào nhận thức của đệ tử Đại Pháp [để] bước thành con đường của mình.” (Giảng Pháp tại Buổi họp Sáng tác Âm nhạc)

Cứ như vậy, tôi quyết định nghe hết hơn 1.000 bản nhạc đã tải về từ trang web Thiên Âm.

3. Thể ngộ về hai loại chu thiên

Tôi đã dành một đoạn thời gian khá lâu để nghe và tải xuống từng bản nhạc trên trang web Thiên Âm. Tôi phân loại chúng theo các loại nhạc cụ như piano, sáo, nhạc cụ dây, nhạc cụ đồng và chia riêng vào các mục như nhạc cho chương trình phát thanh của tiểu đệ tử Đại Pháp, hồi ức về các khóa giảng Pháp của Sư phụ, Đoàn nhạc Tian Guo, văn hóa truyền thống, để tiện cho việc tìm kiếm khi cần sử dụng. Cứ như vậy, tôi đã mất gần một năm để làm đầy kho nhạc.

Theo tôi, việc biên tập phát thanh hàng ngày và việc làm đầy kho nhạc, hai công việc này xem ra có vẻ tương đồng, nhưng lại là hai trụ cột quan trọng để đáp ứng những nhu cầu khác nhau.

Khi tôi nghe hết bản nhạc này đến bản nhạc khác trên trang web Thiên Âm, có lúc trong nháy mắt, tôi như thể thấy được chỉnh thể trang web Thiên Âm giống như một Phật thể, mỗi một bản nhạc giống như các lạp tử lớn nhỏ khác nhau cấu thành nên Phật thể đó. Mà quá trình tôi nghe nhạc giống như trái đất quay quanh mặt trời, như thể tôi đang đi quanh thân thể của Phật vậy. Tôi đã nghĩ tới một loại hình thức chu thiên khác mà Sư phụ đã giảng trong Chuyển Pháp Luân.

1.000 bản nhạc giống như 1.000 cánh tay của Phật nghìn tay, đồng thời trong việc biên tập phát thanh, phạm vi âm nhạc có thể sử dụng cũng ngày càng rộng hơn.

Ban đầu, tôi còn lo rằng: “Mỗi bản phát thanh chọn dùng một bản nhạc, điều đó thật sự có hiện thực không?” Hiện giờ bất kể chủ đề của bản phát thanh là gì, tôi đều có thể tìm được bản nhạc tương ứng mà cũng không tốn quá nhiều thời gian. Về việc điều chỉnh âm lượng, bỗng một hôm tôi nghĩ ra một cách hay, bằng cách phân biệt giữa âm thanh nổi (stereo) và âm thanh đơn (mono), vấn đề điều chỉnh âm lượng đã được giải quyết một cách dễ dàng.

4. Sự gian khổ và tuyệt vời trong việc đào tạo nhân tài

Từ một thời điểm nào đó, người điều phối đã tìm được một đồng tu có thể biên tập bản phát thanh, và tôi bắt đầu hướng dẫn đồng tu cách biên tập. Tôi đã truyền đạt lại toàn bộ kinh nghiệm mà mình đã tích lũy được cho đồng tu, nhưng có rất nhiều điều khó có thể diễn đạt rõ ràng bằng lời.

Đối với một người mới bắt đầu biên tập mà nói, việc thiếu sót là điều dễ hiểu, nhưng tôi lại có một tâm sợ hãi rằng: “nếu để một chương trình kỳ lạ phát ra thì tôi không còn mặt mũi nào”. Dần dần, tôi có ý thức loại bỏ cái tâm này, không còn quá khắt khe tiểu tiết với đồng tu, chỉ chỉ ra những điểm lớn, và khi đồng tu gặp khó khăn, tôi sẽ tận tình giúp đỡ.

Cứ như vậy, nhiều lúc chính tôi cũng học được rất nhiều điều. Tôi có thể nhận ra nhiều điểm bản thân thường dễ bất cẩn. Hơn nữa, sau khi có nhiều người biên tập, tiêu chuẩn biên tập cũng dần được hoàn thiện. Mấy hôm trước, khi gia đình tôi gặp chuyện không may, một đồng tu đã nhắn tin động viên tôi: “Tôi sẽ cố gắng biên tập, anh cứ yên tâm nhé”, điều này đã khích lệ tôi rất nhiều.

5. Hết thảy đều là Sư phụ làm

Theo tôi, công việc biên tập Phát thanh Minh Huệ, tư liệu sống về âm nhạc được sử dụng, là quá trình tu luyện vĩ đại và những sáng tác âm nhạc của những người rất có thể sẽ trở thành bậc Giác Giả trong tương lai; là sự kết hợp nỗ lực của nhiều đồng tu qua các khâu dịch thuật, hiệu đính, lựa chọn và tải bài viết, v.v. Những bảo vật vô giá như vậy bất kể thế nào cũng không thể tìm thấy trong xã hội người thường.

Khoảng 20 năm trước, tôi bắt đầu con đường tu luyện Đại Pháp nhờ một chuyến du lịch đến Mỹ. Trước chuyến đi, tôi đến một cửa hàng bán đĩa CD để tìm nhạc nghe trên đường. Lúc đó, rõ ràng là tôi thích nhạc hip-hop, nhưng không hiểu sao ánh mắt tôi lại bị thu hút bởi một đĩa nhạc Trung Quốc có hình Thái cực đồ rất lớn, và cứ thế, suốt chuyến đi tôi đã nghe chiếc CD đó. Rõ ràng là đi Mỹ du lịch, nhưng không hiểu sao trong lòng tôi lại dấy lên một niềm khao khát vô hạn đối với văn hóa và sự rộng lớn của Trung Quốc.

Sau đó, trên chuyến bay trở về, tôi đã tình cờ thấy được tờ rơi về Pháp Luân Đại Pháp. Mỗi khi nhớ lại chuyện này, tôi đều nghĩ rằng Sư phụ đã an bài cho đệ tử từ lúc đó rồi.

Thế nhưng, trước ân huệ sâu nặng ấy, tôi lại chưa thể làm được gì để báo đáp, khi làm chương trình phát thanh tôi thường cảm thấy hổ thẹn mà rơi lệ.

Lời kết

Gần đây, nhu cầu biên tập video cũng ngày càng nhiều, điều này khiến tôi nhận ra rằng mình còn rất nhiều không gian để nâng cao kỹ năng, cảm thấy tất phải đề cao tâm tính để từ đó nâng cao bản thân. Tôi không từ bỏ việc đọc phát thanh mà vẫn đang đồng thời không ngừng luyện tập, cố gắng để sớm có thể cùng các đồng tu ghi âm.

Bắt đầu từ năm ngoái, số lượt tải các chương trình phát thanh đã liên tục tăng lên, và tôi cũng tự hào vì bản thân cũng có thể thực hiện sứ mệnh của mình trong đó.

Nguyện vọng của tôi là hy vọng các đồng tu thông qua chương trình Phát thanh Minh Huệ có thể có được chính ngộ, từ đó cứu độ được nhiều chúng sinh hơn.

Con xin cảm tạ Sư phụ!

Cảm ơn tất cả các đồng tu đã cung cấp các tác phẩm âm nhạc cho trang web Thiên Âm!

Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2025/8/1/497827.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/8/8/229265.html