Thể hội được sự mỹ hảo của vị tha
Bài viết của Đệ tử Đại Pháp Đại lục
[MINH HUỆ 21-05-2025]
Tôi đã theo mẹ bước vào tu luyện từ khi còn nhỏ. Hồi ấy tôi còn chưa có khái niệm lý tính nào về tu luyện, chỉ là trong tâm biết rằng Đại Pháp là tốt, hồn nhiên theo người lớn cùng học Pháp, luyện công. Sau này lớn lên, tôi tu luyện lúc thì tinh tấn, lúc thì giải đãi, trải qua nhiều vấp vác mà bước đến hôm nay.
Đối chiếu với Pháp, tôi biết mình có rất nhiều tâm chấp trước: tâm tật đố, tâm danh lợi, tâm hiển thị, tâm sợ hãi, tâm an dật, tâm sắc dục, tâm xem thường người khác. Tôi cũng đang từng tầng từng tầng trừ bỏ chúng, nhưng tôi vẫn chưa xem trọng tư tâm của mình, cũng rất khó nhận thức được nó. Có lẽ là do đặc tính của con một, từ nhỏ đến lớn đều là người khác nghĩ cho tôi, xoay quanh tôi, còn tôi rất ít khi thể hội được việc nghĩ cho người khác là thế nào.
Sau khi đi làm, tôi nhận được rất nhiều sự đào tạo và kế hoạch nghề nghiệp, cũng tự đặt ra kế hoạch nghề nghiệp cho riêng mình. Thế nhưng công việc vẫn luôn không đi theo đúng theo kế hoạch của tôi. Tâm truy cầu danh, lợi của tôi vẫn luôn không thể buông bỏ, dẫn đến nhiệm vụ công việc càng nặng nề, áp lực tinh thần cũng khá lớn. Tôi cảm thấy trạng thái của mình không đúng, tuy đã tìm ra được rất nhiều tâm chấp trước, nhưng vẫn thấy dường như vẫn chưa tìm được gốc rễ.
Ngày hôm đó, khi nghe bài chia sẻ của đồng tu, có một đoạn Pháp của Sư phụ: “Những gì thuộc về chấp trước, những gì không thuộc về chấp trước, rất dễ bị lẫn lộn. Tôi có thể nói cho mọi người rằng, những việc làm để đạt mục đích cá nhân, để thỏa mãn ham mê, dục vọng, đó chính là chấp trước; còn làm những việc vị công, vì đại chúng, vì người khác, hoặc nỗ lực làm tốt công tác và bài tập lại là điều nên làm.” (Giải đáp thắc mắc tại giảng Pháp ở Quảng Châu – Chuyển Pháp Luân Pháp Giải).
Tôi nhận thức ra rằng, kế hoạch nghề nghiệp của tôi là xuất phát từ cái tư: tôi muốn làm việc gì, tôi muốn từng bước từng bước thăng tiến ra sao, tôi có thể học được gì từ công việc này và nó sẽ có ích ra sao cho sự phát triển sau này của tôi – toàn là Tôi! Tôi! Tôi! Tuy đã nhận thức ra, nhưng cần làm thế nào để bỏ đi cái tư ấy? Sư phụ nhìn thấy cái tâm muốn đề cao của tôi, nên Ngài đã an bài một sự việc để cho tôi được thể nghiệm cảnh giới vị tha ấy.
Một ngày nọ, khi tôi phụ trách triển khai một công việc khá gấp gáp và quan trọng, thì lãnh đạo lại thông báo rằng sẽ giao thêm cho tôi một công việc khác, cũng cần gấp nữa, đã thế nó lại nằm ngoài phạm vi năng lực công tác của tôi. Lúc này, đầu tôi gần như không nghĩ ra gì nữa, trong tâm xuất hiện cảm xúc kháng cự và sợ khó sợ khổ rất mạnh mẽ, áp lực bủa vây lấy tôi. Khi này vừa đến giờ phát chính niệm. Tôi phát chính niệm nhưng tâm không tĩnh lại được, cứ luôn nghĩ về việc này. Không hiểu sao mà tôi lại nghĩ: “Lãnh đạo cũng rất khó khăn, hiện nay kinh tế không mấy khởi sắc, mỗi quyết định của ông ấy đều liên quan đến sự tồn vong của doanh nghiệp. Ông ấy mới là người chịu áp lực lớn nhất. Là một đệ tử Đại Pháp, cần phải nghĩ cho người khác, vậy tôi sẽ trong phạm vi năng lực của mình mà cố gắng làm cho thật tốt.” Nghĩ đến đây, mọi áp lực của tôi đều tan biến, tâm tình cũng trở nên bình tĩnh, nhẹ nhõm. Lần đầu tiên tôi thể hội được sự mỹ hảo của việc nghĩ cho người khác.
Đúng lúc ấy, lãnh đạo lại liên lạc với tôi, nói sự việc gấp kia ông ấy sẽ tự làm, còn tôi cứ yên tâm mà làm tốt công việc quan trọng đang phụ trách. Tôi vô cùng chấn động và kinh ngạc, nước mắt trào ra, toàn thân không tự chủ được mà run lên, lòng cảm ân không thể diễn tả bằng lời. Tâm tính của tôi phù hợp với Pháp, Sư phụ làm cho đệ tử tất cả mọi việc, để đệ tử một lần nữa thể hội sự mỹ diệu và thù thắng của việc tu luyện trong Pháp. Tôi quỳ xuống trước ảnh Pháp tượng của Sư phụ, dập đầu ba cái thật mạnh để khấu tạ Sư tôn!
Đến khi phát chính niệm lúc 12 giờ đêm, trạng thái không thể tĩnh khi phát chính niệm kéo dài suốt mấy ngày qua đã biến mất, toàn thân tôi tỏa ra năng lượng ấm áp.
Thông qua lần thể nghiệm cảnh giới vị tha lần này, nhiều tâm chấp trước khác của tôi cũng đã giảm đi nhiều. Từ góc độ vị tha mà suy xét, rất nhiều tâm chấp trước cũng đã dễ dàng bị phát hiện. Cảm tạ Sư phụ đã kiên nhẫn dẫn dắt và khổ tâm an bài cho con.
Tầng thứ tu luyện có hạn, trên đây chỉ là những lý giải hiện tại của tôi, nếu có chỗ nào chưa phù hợp với Pháp, kính mong các đồng tu từ bi chỉ rõ. Xin cảm ơn.
Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2025/5/21/492828.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/7/21/228963.html