Trong ma nạn có Sư phụ giúp đỡ, chỉnh thể triển hiện Thần uy
Bài viết của đệ tử Đại Pháp tại Trung Quốc Đại lục
[MINH HUỆ 10-05-2025] Cuối năm 2023, tôi đi đến nhà của một đồng tu và ở gần đó có một ngọn núi nổi tiếng. Một lần trong giấc mơ, tôi nghe thấy Sư phụ đọc khẩu lệnh “Kim cang bài sơn”, tôi liên tục làm động tác “Kim cang bài sơn” và thấy mình đang đẩy ngọn núi cao sang chỗ khác. Ngọn núi từ từ dịch chuyển, đỉnh núi phát ra ánh sáng đủ loại màu sắc, rực rỡ lộng lẫy, khiến người ta không thể rời mắt. Sau khi tỉnh dậy, tôi lên mạng tìm kiếm, thì thấy ngọn núi nổi tiếng kia có hình dạng giống hệt với ngọn núi mà tôi đã thấy trong giấc mơ. Tôi ngộ rằng năng lực mà Sư phụ ban cho chúng ta mạnh tới mức có thể xẻ núi, thế nên chớ coi tà ác là to lớn.
Tết Nguyên Đán năm 2024, khi tôi đang lái xe từ thành phố A nơi tôi ở đến thành phố B để làm việc, thì giữa đường nhận được cuộc gọi của đồng tu Mai (hoá danh), nói rằng em gái của cô ấy là đồng tu Linh (hoá danh) bị tà ác sách nhiễu suốt hai ngày qua, muốn để Linh đi nhờ xe tôi đến nhà Mai. Đồng tu Mai và tôi sống trong cùng một khu dân cư ở thành phố A. Tôi nghĩ rằng tôi nên giúp đỡ đồng tu đang trong khó nạn và liền lập tức đồng ý, nhưng không ngờ là Linh đã bị tà ác bí mật theo dõi. Tôi vì sơ suất vấn đề an toàn mà tự chiêu mời một ma nạn bất ngờ.
1. Giải thể sự bao vây tấn công của tà ác
Chiều hôm đó, khi chúng tôi vừa học Pháp xong thì nhà tôi đột nhiên mất điện. Tôi gọi cho quản lý tòa nhà hỏi xem có phải tòa nhà bị mất điện hay không, quản lý nói không phải. Đồng tu Hoa (hoá danh) nói sẽ về nhà để kiểm tra xem nhà cô ấy có điện hay không. Khi cô ấy ra về chưa đầy 10 phút, thì tôi thấy có tiếng gõ cửa dồn dập. Vì cảm thấy người đến không có ý tốt nên tôi không mở cửa. Tôi nghe thấy bên ngoài có người nói: “Nhà cô ta có camera”. Một người khác nói: “Có camera thì sao đâu, chúng tôi đã cắt điện nhà cô ta rồi mà“.
Ngoài cửa, tiếng người nói chuyện ồn ào, hẳn là có rất nhiều người đang vây quanh, tôi liền gọi điện báo cho các đồng tu trợ giúp tôi phát chính niệm. Nửa tiếng sau, họ gõ cửa lần hai và đứng ở bên ngoài thi nhau nói. Tôi nghe trong đó có một giọng nữ nói: “Đi tìm thợ khóa đến phá cửa”. Tôi thầm nghĩ: “Cô không xứng [để vào nhà tôi]!” Tôi tiếp tục đứng cạnh cửa, dựng bàn tay ở thế lập chưởng và phát chính niệm hướng ra bên ngoài. Trong tâm tôi không sợ, khá vững vàng. Bọn họ ồn ào như vậy khoảng 10 phút rồi bỏ đi. Nhưng nhà tôi vẫn mất điện, mãi đến 11 giờ đêm mới có trở lại.
Lúc họ vừa rời đi, tôi ngay lập tức hướng nội tìm xem bản thân có lậu gì mà lại bị dùi vào sơ hở không? Tôi đã tìm thấy một vài chấp trước. Vào dịp Tết Nguyên Đán năm nay, tôi đã buông lỏng tu luyện, an dật và giải đãi, chỉ vì một chút việc nhỏ mà xảy ra tranh chấp với đồng tu, tức giận bất bình và oán trách, ba việc đều làm không tốt. Tôi liền phát chính niệm để quy chính: “Sư phụ của ta nói thì mới tính, tà ác ngươi không xứng! Xin Sư phụ làm chủ cho đệ tử”.
2 giờ chiều hôm sau, nhà tôi lại đột nhiên mất điện, ngay sau đó lại có người đến đập và cạy cửa, cảm giác có nhiều người ở bên ngoài hơn cả hôm qua. Tôi nói với đồng tu rằng tà ác lại đến, đang gõ và cạy cửa. Có người hỏi lớn: “Trong nhà có ai không? Tôi là cảnh sát của đồn công an khu vực, các vị có liên quan đến hoạt động của tổ chức tà giáo. Chị hãy nhanh mở cửa, nếu không chúng tôi sẽ cưỡng chế thực thi và đưa chị đến lớp tẩy não”. Tôi thầm nói trong tâm: “Chúng tôi là chính nhất, các vị mới là tà, tổ chức tà giáo chẳng liên quan gì tới tôi”. Tôi tự khích lệ bản thân: “Cả một ngọn núi tôi còn đẩy đi được, há gì lại sợ mấy người tà ác này sao? Các vị thậm chí còn chẳng bằng đầu ngón tay út của tôi!”
Những người ở bên ngoài gọi lớn hai ba lần rồi thôi. Ngay sau đó tôi nghe thấy tiếng tra chìa khoá vào ổ nhưng không xoay được. Ở bên ngoài nói: “Trong nhà có người, đã khóa từ bên trong rồi”. Tôi cảm thấy cánh cửa sắp bị họ phá hỏng. Lúc đầu tôi chưa cầu xin Sư phụ, nhưng giờ đây tôi cảm thấy như đang gặp kẻ địch mạnh rồi, nên lập tức cầu Sư phụ: “Xin Sư phụ gia trì cho con, không để tà ác vào trong nhà của con, xin các chính Thần và Thần hộ Pháp giúp đỡ tôi, tà ác các ngươi không xứng”. Tôi kính cẩn lễ phép dập đầu chín lần trước ảnh Pháp tượng của Sư phụ. Sau khi đứng dậy, tôi cảm thấy Sư phụ đã chụp một chiếc lồng bảo hộ để bao kín tôi lại và còn choàng cho tôi một chiếc áo ngũ sắc, giống như một tình tiết trong “Tây Du Ký”: Thần tiên ban cho hoàng hậu một chiếc áo ngũ sắc, yêu quái không dám đến gần, nếu chạm vào sẽ bị đâm vào tay. Khi ấy tôi biết rằng mình không sao cả rồi. Nhưng tôi cũng không dám khinh suất, tuyệt đối không để tà ác bước qua cửa vào trong nhà.
Ngày hôm đó, việc đập cửa và cạy cửa rất hung hãn, kéo dài dài cả nửa tiếng thì những người hành ác đó mới bỏ đi. Lúc này tôi phát hiện nước cũng đã bị cắt rồi. Tôi liên lạc với đồng tu bên ngoài thì biết rằng rất nhiều đồng tu đều đang quan tâm đến tình huống của tôi, giúp tôi phát chính niệm. Đồng tu Hoa hỏi: “Có cần gửi tới Minh Huệ Net để phơi bày không?” Tôi kiên định trả lời: “Cần”.
Giọng của tôi run run khi kể lại cho đồng tu chuyện này. Nói không sợ thì là giả, vì dẫu sao trong nhà chỉ có một mình tôi. Nhưng tôi lập tức ngộ ra, rằng bản thân là người tu luyện, Sư phụ luôn ở bên cạnh, chính Thần và Thần hộ Pháp, cùng rất nhiều đồng tu đều đang gia trì cho tôi, nên tôi cũng không sợ nhiều đến như vậy nữa. Một lúc sau lại vang lên tiếng gõ cửa, nhưng không còn hùng hổ như trước nữa.
Tối hôm đó, nhà tôi không có nước cũng không có điện, các đồng tu khuyên tôi nên đi đâu đó lánh tạm một thời gian, đừng ở nhà nữa. Tôi trả lời từng đồng tu rằng: “Tôi chỉ đi con đường mà Sư phụ an bài, tuyệt đối không đi con đường mà cựu thế lực bài ra. Sống lưu lạc không phải là điều Sư phụ muốn chúng ta làm”. Tôi ngộ rằng một khi bước ra khỏi cửa, tức là tôi sẽ bước trên con đường sống lưu lạc, như vậy thì tôi thân ở bên ngoài được an toàn, nhưng tâm lại lo lắng hai điều, sách Đại Pháp, ảnh Đại Pháp, tài liệu Đại Pháp trong nhà ai sẽ bảo vệ, tôi không bảo vệ thì ai bảo vệ đây? Tôi phải ở nhà trông coi, tôi ở nhà, đồ của Đại Pháp đều ở nhà. Tôi không đi. Cái tâm này của tôi chưa hề dao động.
Tối hôm đó tôi được biết, trong ngày các đồng tu hải ngoại đã trợ giúp tôi bằng hai việc: một là gọi 12.389 cuộc điện thoại, khiếu nại đồn công an đã sách nhiễu tôi; hai là đã gửi thông tin về việc tôi bị sách nhiễu tới Minh Huệ Net để phơi bày. Mặc dù vẫn chưa đăng, nhưng hành động này đã tiêu hủy rất nhiều tà ác ở không gian khác. Đến nửa đêm hôm đó, điện và nước trong nhà tôi đã có trở lại. Có thể thấy điều tà ác sợ nhất chính là bị phơi bày!
Chiều ngày thứ ba họ lại đến, nhưng không gõ cửa, cũng không cắt điện cắt nước nữa. Tôi từ ban công phòng khách và các phòng khác nhìn ra ngoài cửa sổ, thì thấy tầng dưới đông nghịt người, ít nhất là vài chục người. Tôi không nhìn thấy bên ngoài cửa chính vì camera ở cửa ra vào đã bị bọn họ dùng giấy che lại, ngoài cửa rất huyên náo.
Họ không gõ cửa nên tôi không thông báo cho các đồng tu phát chính niệm, cũng không muốn nghe họ đang nói ầm ĩ cái gì, tôi nghĩ: “Tôi lười nghe mấy người nói chuyện, tôi phải phát chính niệm, nếu không tôi sẽ không có thời gian phát chính niệm”. Nghĩ vậy, tôi bèn ngồi xuống phát chính niệm, lập tức định lại. Không biết tại sao mà các đồng tu gửi tin nhắn và gọi điện thoại cho tôi thì máy điện thoại của tôi đều không nhận được, tôi ngồi một mạch hơn ba tiếng đồng hồ. Các đồng tu rất lo lắng cho tôi. Có lẽ là Sư phụ vì để tôi chuyên tâm phát chính niệm nên đã chặn tin nhắn và cuộc gọi, tôi cảm thấy mình phát rất tốt, đã giải thể rất nhiều tà ác. Những người ở ngoài cửa đi từ lúc nào tôi cũng không hay, tôi căn bản không quan tâm bất kỳ hành vi nào của bọn họ nữa.
Hôm ấy cảnh sát còn sách nhiễu người thân của tôi. Người nhà tôi đang làm việc ở nơi khác, bọn họ đe doạ người thân của tôi, còn nói sẽ tìm đến tận nơi. Người nhà tôi nói: “Chúng tôi đâu có phạm pháp, các vị đến làm gì?” Cảnh sát giả bộ nói: “Chúng tôi chỉ là quan tâm, giúp đỡ các vị giải quyết vấn đề. Có chỗ nào khó khăn chúng tôi sẽ tận lực giúp đỡ”. Toàn những lời dối trá. Người nhà tôi hỏi: “Ở Trung Quốc, học Pháp Luân Công là bị bắt, thậm chí còn bị mổ cướp nội tạng, làm gì có cơ sở pháp lý nào? Trước đây người nhà tôi bị bắt, bị giam, đều là bị oan uổng. Đừng cứ đến nhà nói gì là ‘quan tâm’ nọ kia nữa.”
Chiều ngày thứ tư lại có rất nhiều người đến. Tôi phát chính niệm thanh trừ tà ác phía sau họ, không để ý đến động tĩnh của bọn họ. Nhưng họ vẫn đang sách nhiễu người nhà tôi, muốn lợi dụng tình thân để ép tôi phải nghe theo. Cảnh sát nói: “Chúng tôi chỉ muốn gặp mặt để xoá tan hiểu nhầm”. Người nhà tôi nói: “Các vị xưa nay đều nói như thế cả, nói sách nhiễu thành ‘quan tâm’ để lừa người nhà tôi bao nhiêu lần rồi. Các vị lợi dụng sự thiện lương của người nhà tôi mà không từ thủ đoạn để bức hại và giam giữ người nhà tôi, gây cho chúng tôi biết bao thống khổ. Ai còn dám tin các vị nữa?”
Tối hôm đó, những người đó đã rút đi. Đồng tu T hỏi tôi đã từng nghĩ đến việc sẽ gặp họ như thế nào chưa? Sẽ giao tiếp với họ bằng hình thức gì? Tôi nói là tôi chưa nghĩ đến. Cô ấy nói: “Chị phải nghĩ đi”. Tôi nói: “Được”. Thế là tôi bắt đầu suy nghĩ xem nên giao tiếp với họ bằng hình thức nào thì tốt.
Sáng ngày thứ năm khi tôi đả tọa, Pháp của Sư phụ đả nhập vào não tôi: “Chân ngã của các đệ tử Đại Pháp đều đến từ tầng cao” (Đệ tử Đại Pháp nhất định phải học Pháp, Giảng Pháp tại các nơi XI). Tôi tin chắc rằng mình đến từ tầng rất cao, niệm này vừa xuất ra thì lập tức cảm thấy bản thân là một vị Thần rất cao lớn, cao lớn vô tỉ. Thế là suy nghĩ tôi nên đối diện với bọn họ như thế nào đã rất rõ ràng: Tôi có thể gặp họ, nhưng họ phải nghe tôi. Tôi đứng trên ban công nhà mình, còn các vị chờ dưới tầng.
Ở tầng dưới có nhiều người qua lại, tôi muốn để cư dân ở đó và người đi đường đều đến xem và lắng nghe chân tướng Pháp Luân Công, nghe về hành vi phạm pháp của bọn họ với đệ tử Đại Pháp. Cách làm của tôi là: Trước tiên, hãy nói cho tôi biết danh tính và số hiệu cảnh sát của các vị; thứ hai, hãy đưa tôi số điện thoại thật của các vị, tôi muốn xác minh xem số điện thoại của các vị có thật không; thứ ba, tôi đã chuẩn bị sẵn bút ghi âm và điện thoại để ghi âm, ghi hình, các vị muốn ghi âm hoặc ghi hình tôi, vậy thì tôi cũng sẽ ghi hình và ghi lại giọng nói của các vị, lấy đó làm bằng chứng sách nhiễu phi pháp của các vị.
Buổi sáng sau khi học Pháp và luyện công xong, tôi bắt đầu chuẩn bị cho việc này, thì khi đó chuông cửa vang lên. Thời khắc đó tôi không sợ chút nào, thản nhiên ra mở cửa, nhưng không thấy ai cả. Tôi thấy giấy che camera của nhà tôi đã được xé bỏ. Ngay sau đó người nhà gọi điện tới, nói rằng những người kia đã rút lui rồi.
Sư phụ giảng: “Niệm nhất chính Ác tựu khỏa” (Phạ Xá, Hồng Ngâm II), trải nghiệm lần này của một đã một lần nữa chứng thực rằng Pháp của Sư phụ quả là chân thật chẳng hư.
Bề mặt thì tà ác đã rút lui, nhưng sau đó mỗi khi tôi ra ngoài thì vẫn thấy có người người theo dõi, mãi cho đến khi “Lưỡng hội” của tà ác kết thúc.
2. Tháo bỏ camera của tà ác
Cảnh sát rút đi, tôi ra ngoài thì phát hiện cửa nhà bị lắp hai chiếc camera. Tôi hướng nội, tìm thấy mình có tâm tranh đấu, tâm tật đố, tâm oán hận, tâm giữ thể diện; còn có việc từng lạm dụng tiền của Đại Pháp mà chưa kịp trả lại. Đây là việc hoàn toàn không nên, dù chỉ tiêu vào một chút cũng không. Bài học lớn nhất của sự việc lần này chính là ý thức về an toàn của tôi còn kém, biết rõ đồng tu bị sách nhiễu, có thể bị theo dõi, nhưng vì tình đồng tu, tôi đã dùng xe cá nhân để chở đồng tu nên bị camera ghi hình lại biển số xe v.v. Khi tìm ra các chấp trước này, tôi lập tức sám hối với Sư phụ. Tôi còn phát hiện ra mình chưa giảng chân tướng cho nhân viên của ban quản lý khu dân cư, trước đây tôi đã giảng nhưng chưa đủ. Lần này tà ác bao vây đệ tử Đại Pháp thì chúng sinh ở ban quản lý có thể bị ép buộc tham gia, tạo nghiệp, còn họ bị nhồi nhét vào đầu những tuyên truyền bởi vu khống Đại Pháp. Tôi vừa hay dùng cơ hội này để giảng chân tướng cứu họ.
Sau khi tình huống sách nhiễu lần này được phơi bày trên Minh Huệ Net, các đồng tu trong tổ ứng cứu ở hải ngoại đã gọi điện thoại giảng chân tướng cho họ, còn chúng tôi phát chính niệm gia trì. Rất nhiều người có duyên nhấc điện thoại nghe và đã minh bạch chân tướng, đã lựa chọn cho bản thân một tương lai tốt đẹp. Các đồng tu hải ngoại làm việc rất nghiêm túc và cẩn thận, ghi chép lại đầy đủ từng cuộc gọi đã nghe máy, còn những cuộc không nghe thì gửi tin nhắn chân tướng. Duy chỉ có người quản lý tòa nhà là không nghe điện thoại, nhưng cũng đã nhận được rất nhiều tin nhắn chân tướng.
Đồng tu Hoa nói: “Có lẽ chị và anh ta đời trước có ân oán gì đó?” Thế là tôi liền dùng đoạn Pháp về ‘thiện giải’ mà Sư phụ giảng trong “Giảng Pháp tại Pháp hội quốc tế New York năm 2004” để thiện giải với anh ta trong tiền kiếp, sau đó tôi gửi tin nhắn cho anh ta. Tôi hỏi anh ta: “Đơn vị quản lý toà nhà các anh là để phục vụ cư dân, mỗi tháng tôi đều đóng phí quản lý, các anh dựa vào cái gì mà cắt điện cắt nước của nhà tôi? Các anh dựa vào cái gì mà lắp camera ở cửa nhà tôi? Đây là hành vi vi phạm pháp luật, hãy mau tháo bỏ camera ra ngay. Tục ngữ có câu: Ra ngoài làm gì cũng phải trả giá, đừng làm những điều trái với lương tâm”.
Người quản lý thoái thác trách nhiệm và nói rằng những hôm cảnh sát bao vây nhà tôi thì anh ta nghỉ, sau đó anh ta mới biết sự việc, bản thân anh ta thấp cổ bé họng. Tôi nói với anh ta, rằng các anh đã gây ra cho tôi tổn thất to lớn như vậy, tôi vốn định đăng những việc mà bên quản lý chung cư đã làm với tôi lên nhóm cư dân để mọi người đánh giá.
Nhưng tôi nghĩ đến lời dạy của Sư phụ chúng tôi, rằng: “khi thực thi đều nghĩ đến người khác” (Bài giảng thứ chín, Chuyển Pháp Luân), vậy nên, tôi đứng từ góc độ của anh mà suy nghĩ, sợ rằng sau khi phơi bày thì đối với anh sẽ có ảnh hưởng, cư dân sẽ phẫn nộ, không hài lòng với anh… Hiện giờ kiếm việc rất khó khăn. Vậy nên, cuối cùng tôi quyết định chỉ gửi cho cá nhân anh thôi“. Thiện tâm của tôi đã làm anh ta cảm động, anh ta ngập ngừng một lát rồi nói: “Đúng vậy”. Sau đó anh ta mới nói: “Nếu chị có yêu cầu gì thì tôi sẽ phản ánh lên cấp trên”. Tôi yêu cầu lập tức tháo camera trước cửa nhà tôi; không được tùy tiện cắt điện nước nhà tôi, nếu không tôi sẽ không đóng phí quản lý; nếu sau này có ai tìm tôi, phiền anh hãy gọi điện hoặc nhắn tin thông báo cho tôi. Không lâu sau, khi tôi về quê thì nhận được video mà người quản lý gửi, camera trước cửa nhà tôi đã bị tháo bỏ.
Bởi người quản lý không đồng ý với hai yêu cầu cuối cùng của tôi, nên sau khi tôi từ quê lên, liền hẹn anh ta đến nhà tôi để nói chuyện. Tôi đã giảng chân tướng Đại Pháp, nói rằng tu luyện Pháp Luân Công ở Trung Quốc là hợp pháp. Trong “Công văn số 39” năm 2000 do Văn phòng Trung ương, văn phòng Quốc vụ viện và Bộ Công an đồng ban hành, liệt kê 14 tổ chức tà giáo và không hề có Pháp Luân Công. Sau khi hiểu ra, anh ta đã đồng ý hai yêu cầu sau của tôi, thái độ cũng tốt hơn. Sau khi giảng chân tướng cho anh ta, tôi cảm thấy một tầng vật chất sợ hãi còn sót lại trên thân bỗng “soạt” một cái biến mất.
Sau này mới biết, vào ngày nhà tôi bị cắt điện lần đầu tiên, đồng tu Mai và Linh đi ra ngoài và bị cảnh sát bắt đến đồn công an địa phương và đến tối mới được về nhà. Sau khi tôi giải thể sự vây khốn và bức hại, đã đến thăm nhà đồng tu Mai, nhưng cô ấy không mở cửa. Khi tôi rời khỏi cửa nhà của cô ấy, thì có người bám theo tôi. Một tuần sau, tôi phát hiện cửa nhà cô ấy bị lắp camera. Không lâu sau, hết thảy đều trở lại bình thường, chúng tôi tiếp tục đường đường chính chính làm những việc mà chúng tôi cần làm.
Lần trải nghiệm này khiến tôi thể hội sâu sắc sự nghiêm túc của tu luyện và tầm quan trọng của tín Sư tín Pháp. Đây là một ví dụ thành công về sự phối hợp chỉnh thể của các đồng tu trong và ngoài nước, giải thể sự bức hại của tà ác. Nếu không có sự gia trì của Sư phụ và sự phối hợp toàn lực của các đồng tu, thì tôi sẽ rất khó thoát khỏi được ma nạn hung hãn mà tà ác đã bày ra này.
Tại đây, tôi xin cảm ơn sự phối hợp vô tư và sự gia trì chính niệm của các đồng tu trong và ngoài nước! Tôi biết rất nhiều đồng tu đang âm thầm gúp chúng tôi phát chính niệm.
Đệ tử nhất định tuân theo lời Sư phụ, làm tròn thệ ước, làm tốt ba việc, đi tốt chặng đường cuối cùng này, theo Sư phụ trở về nhà!
Đệ tử khấu bái Sư ân! Hợp thập
Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2025/5/10/488227.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/7/21/228954.html