Hai học viên Pháp Luân Công ở thành phố Thành Đô, tỉnh Tứ Xuyên bị kết án tù trong một ngày
Bài viết của phóng viên báo Minh Huệ ở tỉnh Tứ Xuyên, Trung Quốc
[MINH HUỆ 29-07-2024] Hai học viên Pháp Luân Công ở thành phố Thành Đô, tỉnh Tứ Xuyên bị đưa ra xét xử vào ngày 25 tháng 7 năm 2025 và cả hai đều bị kết án vào cuối phiên tòa.
Cả bà Vương Bình và ông Dương Ích Phàm 54 tuổi, đều bị kết án 2,5 năm cùng 10.000 Nhân dân tệ tiền phạt. Bà Vương cho biết bà sẽ kháng cáo bản án phi pháp này.
Chín người nhà của hai học viên này đều tham dự phiên tòa tại Tòa án Quận Thành Hoa vào ngày 25 tháng 7 năm 2025. Các chấp hành viên tại tòa chụp ảnh giấy tờ tùy thân của họ và không cho họ mang theo điện thoại di dộng vào phòng xử án. Thẩm phán chủ tọa là Phố Lê và hai thẩm phán khác đều đeo khẩu trang trong suốt phiên tòa.
Con trai bà Vương đại diện cho bà với tư cách là người bào chữa không phải là luật sư và đã đưa ra bào chữa chứng minh bà vô tội.
Luật sư của ông Dương hứa sẽ bào chữa chứng minh ông vô tội, thế nhưng trong phiên tòa luật sư này lại đưa ra biện hộ chứng minh ông có tội trái với mong muốn của ông. Luật sư này chỉ đưa ra hồ sơ bệnh án của người mẹ đang đau yếu của ông Dương và yêu cầu giảm nhẹ tội cho ông, cho ông được tự do sớm hơn để chăm sóc mẹ mình.
Do thính lực kém, ông không thể nghe rõ lời của công tố viên, thẩm phán hay luật sư. Ông đã tự mình bào chữa và khẳng định rằng việc ông tu luyện Pháp Luân Công không hề vi phạm bất cứ luật nào.
Thẩm phán đã kết án cả ông Dương và bà Vương vào cuối phiên tòa.
Bà Dương bị bắt gần nhà vào ngày 10 tháng 5 năm 2023. Ban đầu bà bị giam giữ trong Trung tâm Tẩy não Tân Tân, rồi sau đó bị chuyển vào Trại tạm giam Thành phố Thành Đô.
Ngày 19 tháng 5 năm 2023, ông Dương bị bắt ở thành phố Giản Dương, thành phố này thuộc quản lý của Thành Đô. Người nhà ông không hề biết gì về tình trạng của ông. Mãi đến tháng 12 năm 2024, họ mới biết ông bị giam giữ trong Trại tạm giam Thành phố Thành Đô.
Chi tiết về việc bắt giữ, giam giữ và xét xử đối với bà Vương
Ngày 10 tháng 5 năm 2023, bà Vương bị người của Đồn Công an Thanh Long bắt giữ tại nơi cư trú. Cảnh sát đột kích nơi ở của bà và tịch thu của bà máy in, các kinh sách Pháp Luân Công và 30.000 Nhân dân tệ tiền mặt.
Ban đầu, bà Vương bị đưa tới Đồn Công an Thanh Long. Ngày hôm sau, họ dùng trùm màu đen trùm kín đầu bà rồi đưa bà tới một nơi bí mật. Phải vài tháng sau, bà mới xác nhận được mình bị giam giữ trong Trung tâm Tẩy não Tân Tân. Tại nơi này, bà bị giám sát suốt ngày đêm.
Sáu tháng sau, khi lệnh bắt giữ bà được phê duyệt, bà Vương bị chuyển tới Trại tạm giam Thành phố Thành Đô. Bà bị buộc tội “lật đổ chính quyền”. Cảnh sát không hề công bố bất cứ tài liệu nào liên quan đến việc giam giữ bà, cũng không thông báo cho người nhà bà theo yêu cầu của bà về việc bắt giữ và giam giữ bà.
Khi người nhà bà Vương mất liên lạc với bà, họ báo bà bị mất tích tới Đồn Công an Thanh Long, thế nhưng đồn công an này lại bảo người nhà bà báo vụ việc cho cơ quan công an ở thành phố Miên Dương, nơi bà Vương đăng ký cư trú. Thành phố Miên Dương cách Thành Đô khoảng 90 dặm. Chỉ đến khi người nhà bà yêu cầu Viện Kiểm sát Quận Thành Hoa cung cấp thông tin về vụ án hình sự mới được khởi tố, họ mới biết bà bị giam giữ và biết lệnh bắt giữ bà chính thức được ban hành.
Tháng 7 năm 2024, con trai bà Vương nộp đơn đề nghị làm người đại diện cho bà. Anh tới tòa án hơn 10 lần, yêu cầu được xem lại hồ sơ vụ án của bà, nhưng lần nào cũng bị thẩm phán Phố từ chối.
Phải đến ngày 10 tháng 7 năm 2025, con trai bà Vương mới nhận được thông báo từ tòa yêu cầu anh tới xem hồ sơ vụ án vào ngày 14 tháng 7. Trong khi đó, tòa án này cũng cho anh biết phiên tòa xét xử đã được ấn định tổ chức vào ngày 25 tháng 7. Khi anh xem xét hồ sơ vụ án, thẩm phán chỉ cho anh đọc hoặc chép tay nội dung, chứ không cho anh chụp ảnh hay phô tô.
Con trai bà Vương xin nghỉ phép vào ngày 18 tháng 7 và di chuyển từ Miên Dương tới Thành Đô để gặp mẹ mình. Trại tạm giam từ chối yêu cầu thăm thân của anh, với lý do vì anh không nằm trong danh sách người bào chữa cho bà Vương.
Con trai bà Vương vội vã tới tòa án và yêu cầu tòa cung cấp các tài liệu liên quan để ông gặp mẹ mình. Thẩm phán đã đồng ý sắp xếp một cuộc gặp cho hai mẹ con bà Vương, thế nhưng không có cuộc gặp nào như thế được diễn ra trước phiên tòa.
Trong phiên tòa xét xử diễn ra ngày 25 tháng 7, bà Vương chỉ ra rằng cảnh sát không hề đưa vào hồ sơ số tiền 30.000 Nhân dân tệ đã tịch thu của bà. Thẩm phán đã cố gắng bịa đặt thông tin rằng chính bà đã làm mất số tiền này. Con trai bà yêu cầu thẩm phán cho phát video quá trình đột kích vào nhà bà do camera gắn trên người cảnh sát ghi lại, nhưng yêu cầu này đã bị thẩm phán từ chối.
Thẩm phán cũng không yêu cầu cảnh sát xuất hiện tại phiên tòa để tham gia gia chất vấn hay yêu cầu công tố viên đưa ra cơ sở pháp lý cho cuộc đàn áp Pháp Luân Công.
Khi con trai bà Vương đưa ra danh sách tà giáo do Bộ Công an ban hành vào năm 2000, mà trong đó không có Pháp Luân Công, công tố viên tuyên bố danh sách đó không hợp lệ vì không có đóng dấu trên đó.
Bà Vương nói thêm rằng cảnh sát tuyên bố bà đã gửi ba tin nhắn về Pháp Luân Công thông qua bluetooth, nhưng thực tế là cảnh sát cũng không xác định được ai đã gửi những tin nhắn này. Để ngụy tạo bằng chứng bất lợi cho bà, họ lừa bà gửi cho họ ba tin nhắn rồi nói rằng chính bà đã làm điều đó.
Tin tức liên quan:
Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2025/7/29/497781.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/8/3/229186.html