Giảng chân tướng và cứu người
Bài viết của một đệ tử Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc
[MINH HUỆ 28-03-2025] Tháng 3 năm ngoái, tôi từ thành phố trở về quê ở vùng nông thôn và muốn mang theo một chiếc xe đạp điện. Tôi đã gọi xe và tài xế nói rằng chi phí là 30 nhân dân tệ cho cả người và xe đạp. Trên xe còn có một người khách nữa. Tôi hỏi tài xế: “Xe này có thể chở được bốn hoặc năm người. Tại sao chỉ có hai hành khách mà anh đã đi rồi?” Tài xế nói với tôi rằng năm nay kinh tế khó khăn, không có nhiều người gọi xe.
Sau đó, tài xế nhận được một cuộc điện thoại, có người muốn vận chuyển một số đồ đạc. Anh ấy liền bảo chúng tôi chờ một chút. Tôi hỏi người khách kia: “Anh có vội không?” Anh ấy nói không vội và cho rằng nếu người tài xế có thể kiếm thêm chút tiền thì tốt. “Anh thật tốt bụng,” tôi đáp. “Anh đã nghe nói về việc thoái xuất khỏi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) và các tổ chức liên đới của nó để được bình an chưa?” Anh ấy nói có người trên thành phố đã nói với anh ấy về việc này rồi, nhưng anh ấy chưa thoái.
Tôi tiếp lời: “Anh là một người tốt. Đó là lý do tại sao có người nói với anh về việc này. Phật độ người hữu duyên. Hôm nay, tôi cũng muốn nói với anh về điều tuyệt vời này. Anh chỉ cần trong tâm đồng ý thoái xuất khỏi ĐCSTQ và ghi nhớ ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo’ thì anh sẽ được phúc báo, bình an và hạnh phúc.” Anh ấy nói đã từng gia nhập Đoàn Thanh niên Cộng sản và Đội Thiếu niên Tiền phong, vì vậy tôi đã giúp anh ấy làm thủ tục thoái. Vừa lúc đó, tài xế đã chất xong đồ lên xe.
Khi chúng tôi đến nhà của hành khách kia, tôi đã giúp anh ấy xách đồ vào đến cổng nhà. Anh ấy cảm ơn tôi rối rít. Tôi nói: “Không cần cảm ơn tôi đâu. Sư phụ của chúng tôi dạy chúng tôi phải làm người tốt. Anh chỉ cần ghi nhớ hai câu chân ngôn cát tường ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo.’” Anh ấy vẫy tay chào tạm biệt và nói rằng đã hiểu.
Sau khi trở lại xe, tài xế cảm ơn tôi và nói: “Việc giúp khách hàng mang đồ lẽ ra là của tôi. Anh lại làm giúp tôi rồi.”
Tôi đáp: “Tôi thấy anh đi lại có chút khó khăn.” Anh ấy nói với tôi đó là do di chứng sau đột quỵ. Tôi nói: “Anh bạn ơi, anh hãy thành tâm niệm hai câu chân ngôn cát tường ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo’, anh sẽ được bình an và hạnh phúc.” Tôi nói với anh ấy về việc ĐCSTQ và tập đoàn của cựu lãnh đạo ĐCSTQ Giang Trạch Dân đã bức hại những người vô tội tu luyện Pháp Luân Đại Pháp và tuân theo Chân-Thiện-Nhẫn.
“ĐCSTQ đã hủ bại đến tận gốc rễ và tham nhũng ở khắp mọi nơi,” anh ấy đáp. “Dân thường chúng tôi khổ sở mỗi ngày. Giá xăng liên tục tăng. Hôm nay, tôi chỉ chở được hai hành khách, còn không đủ tiền xăng. Tôi không tin bất cứ điều gì ĐCSTQ nói. Tin tức của họ tôi còn chẳng thèm liếc mắt tới.”
Tôi hỏi anh ấy đã thoái đảng chưa. Anh ấy nói chưa thoái, và muốn biết điều đó có ý nghĩa gì. Tôi hỏi anh ấy: “Anh có tin vào Thần Phật không?” Anh ấy nói có, anh ấy cũng tin rằng có nhiều tầng trời, con người cũng tồn tại ở nhiều tầng thứ khác nhau. Tôi tiếp lời: “Anh bạn ơi, nhận thức của anh khá sâu sắc. Hiện nay, Thiên thượng đang định đào thải ĐCSTQ. Những ai đã gia nhập các tổ chức của nó sẽ bị chôn vùi cùng nó trừ phi họ kịp thời thoái xuất. Anh chỉ cần ghi nhớ hai câu chân ngôn cát tường, như vậy anh sẽ được an toàn và con đường phía trước sẽ thuận lợi.”
Anh ấy nói với tôi rằng đã gia nhập Đoàn Thanh niên và nhờ tôi giúp anh ấy thoái. Sau đó, anh ấy đột nhiên ghì chặt vô lăng bằng cả hai tay và hô lớn: “Pháp Luân Đại Pháp hảo! Chân-Thiện-Nhẫn hảo!” Anh ấy hỏi: “Tôi nói có đúng không?” Tôi nói rằng đúng rồi. Anh ấy đã hô lên như vậy thêm vài lần nữa.
Một hôm, tôi định đi xe ba bánh điện ra chợ để phát tài liệu giảng chân tướng, nhưng nó không khởi động được. Thông thường, tôi sẽ bỏ cuộc, nhưng sâu thẳm trong tâm, tôi cảm thấy có một lực lượng thôi thúc tôi phải đẩy chiếc xe ba bánh ra chợ để sửa. Vì vậy, vợ chồng tôi quyết định đi ra chợ. Khi còn cách chợ khoảng 500 mét, chúng tôi gặp một người đàn ông khoảng 60 tuổi cũng đang đi bộ về hướng đó. Ông ấy nói rằng mình sống ở cách đó hơn 5 km. Vợ chồng tôi nhận ra đây là một người hữu duyên mà Sư phụ đã an bài cho chúng tôi gặp. Chúng tôi đã nói với ông ấy về việc thoái đảng để được bình an. Ông ấy đã đồng ý thoái. Sau đó, tôi đưa cho ông ấy một cuốn tài liệu chân tướng và bảo ông hãy mang về nhà đọc, vì nó giải thích mọi việc rõ ràng hơn. Ông ấy đã giúp chúng tôi đẩy xe ba bánh, trong lúc đó, chúng tôi tiếp tục trò chuyện.
Sau khi đến chợ, tôi cảm ơn ông ấy đã giúp tôi. Ông ấy cười và nói: “Tôi mới phải cảm ơn anh vì đã nói cho tôi biết nhiều điều như vậy.” Cuối cùng, chiếc xe ba bánh đã được sửa xong, tất cả tài liệu giảng chân tướng đều được phát hết, có năm, sáu người đã đồng ý thoái đảng.
Một lần, tôi đi mua một bao xi măng, nhưng cửa hàng đã khóa cửa. Thầy giáo tiểu học của tôi, thầy Lưu, cũng đang đợi ở đó. Tôi đi tìm người gọi cho chủ cửa hàng, sau đó tôi trò chuyện với thầy Lưu. Tôi nói: “Bây giờ thầy đã nghỉ hưu, việc tận hưởng sức khỏe tốt và một cuộc sống yên bình là quan trọng nhất. Thầy đã nghe nói về việc thoái Đảng để được bình an chưa?”
Thầy đáp: “Pháp Luân Công, phải không? Tôi đã nghe nói về nó rồi. Nhưng tôi chưa thoái.”
Tôi nói: “Em thường nghĩ đến thầy, hy vọng thầy được bình an và hạnh phúc. Hôm nay, thầy hãy thoái đảng để được bình an nhé?” Thầy nói rằng thầy đã gia nhập Đoàn Thanh niên Cộng sản và đồng ý thoái.
Ngay lúc đó, chủ cửa hàng quay lại. Tôi giúp thầy Lưu chất xi măng lên chiếc xe ba bánh của thầy. Đúng lúc đó, một người khác đến gần và nói với tôi: “Nhiều năm trước chúng ta từng làm việc cùng nhau. Anh có nhớ tôi không?” Tôi không nhớ và đã xin lỗi. Sau đó, tôi nói với anh ấy về việc thoái đảng và anh ấy cũng đã đồng ý thoái.
Một hôm, khi đang đợi vợ ở ngoài ngân hàng, tôi thấy một người phụ nữ khoảng 50 tuổi. Tôi đã trò chuyện với bà ấy. Bà ấy mở ví và nói: “Trước đây anh đã đưa cho tôi tấm bùa hộ mệnh này. Nó luôn ở trong ví của tôi và theo tôi đi khắp nơi.”
Tôi đáp: “Tôi xin lỗi, tôi quên nói với chị. Nếu chị thường xuyên niệm hai câu chân ngôn cát tường được in trên đó, chị sẽ nhận được phúc báo.”
Bà ấy nói: “Vâng, tôi thực sự đã được ban phước lành. Con cái tôi đều thành đạt và sức khỏe của tôi cũng tốt. Mọi việc đều rất tuyệt vời.”
“Hãy tiếp tục niệm, chị sẽ nhận được phúc báo lớn hơn nữa,” tôi nói. Bà ấy mỉm cười và nói rằng mỗi khi mở ví, bà sẽ niệm những câu đó.
Con xin cảm tạ Sư phụ đã an bài các cơ duyên để chúng sinh được cứu độ và giúp con hoàn thành thệ ước tiền sử của mình. Con cảm thấy thật may mắn khi được Sư phụ chọn làm đệ tử Đại Pháp. Sư phụ đã cho con quá nhiều và không lời nào có thể diễn tả hết lòng biết ơn của con.
Trên đây chỉ là một chút thể ngộ cá nhân của tôi. Nếu có điều gì không phù hợp với Pháp, mong các đồng tu từ bi chỉ rõ.
Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2025/3/28/492055.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/6/15/228505.html