Phủ định an bài của cựu thế lực
Bài viết của đệ tử Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc
[MINH HUỆ 02-06-2025] Tôi từng một lần phạm giới về sắc dục. Trong một khoảng thời gian, cựu thế lực đã gia tăng tâm sắc dục của tôi, khiến tôi không thể buông bỏ được, dẫn đến việc phạm phải một sai lầm khủng khiếp. Vì không minh bạch Pháp lý, tôi không ngộ ra chính tà linh cộng sản và cựu thế lực thao túng và gia tăng những dục vọng kia. Sau khi phạm tội ngoại tình, tôi ân hận sâu sắc và tự trách bản thân, và không thể giải thoát ra được.
Trong những ngày đó, tôi mang theo cảm giác tội lỗi này mà sống tiếp, suốt chặng đường, mỗi bước đi đều đầy rẫy khó khăn và trắc trở.
Cựu thế lực đã nắm lấy cơ hội này để cố gắng huỷ diệt tôi. Chúng làm cho chủ ý thức của tôi không thanh tỉnh: buồn ngủ khi học Pháp, ngủ gật khi phát chính niệm, không tập trung khi luyện công và không nghe được nhạc luyện công hay khẩu lệnh của Sư phụ.
Tuy lãng phí thời gian vô ích, nhưng tôi không cam tâm từ bỏ tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Mỗi khi có kinh văn mới của Sư phụ được công bố, tôi chỉ đọc một lần rồi quên mất nội dung hoặc không có thời gian để đọc lại nữa. Đôi khi, tôi cầm lên nhưng không thể đọc nhiều hơn một vài dòng mà không cảm thấy buồn ngủ hoặc mơ màng. Tôi muốn đọc các bài chia sẻ của các học viên trên trang Minh Huệ, nhưng chỉ đọc được vài dòng là đầu não tôi lại mơ màng. Tôi chỉ có thể nghe các bài chia sẻ trên Phát thanh Minh Huệ.
Tôi biết có thứ gì đó đang ngăn cản việc tu luyện của tôi. Tôi đã cố gắng hướng nội và tìm ra rất nhiều chấp trước. Tôi cố gắng loại bỏ tâm sắc dục và phủ định cựu thế lực, nhưng lực cản trở vẫn còn đó. Sâu trong tâm, tôi cảm thấy mình chưa thực sự tìm ra gốc rễ của vấn đề. Mặc dù vậy, mong muốn tu luyện tinh tấn và đề cao trong Pháp của tôi chưa bao giờ phai nhạt.
Sự can nhiễu và áp lực từ mọi phương diện khiến tôi rất khó đề cao. Tôi từng nhiều lần bị bắt giữ, sách nhiễu và trải qua quan nghiệp bệnh. Những ma nạn và trải nghiệm này khiến tôi ngày càng thêm giày vò trong nỗi sợ hãi và căng thẳng.
Các hạng mục giảng chân tướng mà tôi từng làm – sản xuất tài liệu chân tướng, phân phát Cửu Bình, và in ấn các sách Đại Pháp – dần phải tạm ngừng vì can nhiễu này.
Mặc dù hiểu rõ việc tự trách bản thân cũng là một dạng chấp trước, tôi vẫn không thể tha thứ cho bản thân mình. Cựu thế lực đã lợi dụng chấp trước này, liên tục nhồi nhét vào đầu tôi những suy nghĩ về những điều sai trái mà tôi đã làm trước đây – thậm chí là những việc trước khi tôi tu luyện. Chúng khơi lại tất cả những chuyện đó để khiến tôi cảm thấy dằn vặt và hối hận. Mỗi khi những niệm đầu tiêu cực ấy nổi lên, tôi lại hận bản thân mình vì đã tồi tệ đến thế, thậm chí tự đánh vào đầu mình trong cơn phẫn uất. Tôi càng thuận theo những niệm đầu bất hảo đó, thì những ký ức kia càng nổi lên. Thực ra, chính cựu thế lực cưỡng ép đưa vào. Mỗi ngày lại có một hoặc hai ký ức đầy hổ thẹn nổi lên, làm tôi cảm thấy thật khổ tâm.
Có một lần, trong cơn vật vã đầy thống khổ, tôi thầm hỏi Sư phụ: “Sư phụ ơi, con thực sự hư nát ở đây sao?” Ngay sau đó, trong đầu tôi xuất hiện một câu đầy uy lực và kiên định: “Có Pháp ở đây, sợ cái gì?” Tôi nhận ra đây chắc chắn là Sư phụ đang trả lời mình. Sư phụ chưa từ bỏ tôi, một đệ tử kém cỏi thế này – Ngài vẫn đang quản tôi, bảo hộ tôi. Khi tôi viết ra điều này, những giọt nước mắt của lòng cảm ân thấm đầy trên mặt. Tôi biết đây là Sư phụ đang khích lệ tôi học Pháp nhiều hơn nữa.
Tôi hạ quyết tâm mỗi ngày thông đọc lượng lớn sách quý Chuyển Pháp Luân, học Pháp buồn ngủ thì tôi học khi đứng hoặc đi lại. Tôi cũng phát chính niệm thường xuyên, thường là trong thời gian dài. Có lần, tôi phát chính niệm trong vòng 5 giờ đồng hồ liên tiếp. Khi không ngồi yên được, tôi đứng lên hoặc đi bộ và phát tiếp.
Vì tôi kiên trì học Pháp lượng lớn trong một thời gian dài, chủ ý thức của tôi ngày càng thanh tỉnh. Trong tâm, tôi càng quyết tâm phủ định những an bài của cựu thế lực, và đi theo con đường mà Sư phụ an bài. Tôi tìm thấy một số đoạn Pháp mà Sư phụ giảng về việc phủ định cựu thế lực, và bắt đầu nhẩm chúng nhiều lần mỗi ngày.
Thông qua quá trình này, tôi ngộ ra gốc rễ của tất cả những ma nạn này là đến từ việc tôi phạm giới về sắc dục. Cựu thế lực đã sử dụng đó làm cái cớ để cố gắng huỷ hoại tôi. Mỗi ngày tôi đều nhẩm:
“‘Dục’ và ‘sắc’ những thứ ấy đều thuộc về tâm chấp trước của con người; những thứ ấy đều nên tống khứ.” (Bài giảng thứ sáu, Chuyển Pháp Luân)
Tôi nhẩm từ 300 đến 500 lần mỗi ngày, tiếp tục cho đến khi trong tâm cảm thấy nhẹ nhàng và thanh tỉnh, không còn sợ hãi nữa. Sau đó, tôi ra ngoài giảng chân tướng cứu người. Mặc dù tôi vẫn cảm nhận những can nhiễu đó luôn theo sát tôi như hình với bóng, chính niệm của tôi đã mạnh hơn nhiều.
Sau đó, tôi có thể học thuộc lòng cuốn Chuyển Pháp Luân. Tôi cũng học lại một cách có hệ thống toàn bộ các kinh văn của Sư phụ. Tôi bắt đầu học cách quy chính bản thân, tu từng tư từng niệm. Tôi thực sự hiểu rằng lỗi lầm mà tôi phạm phải đã gây ra tổn thất không thể vãn hồi cho chính sự tu luyện của mình. Quan trọng hơn nữa, nó đã gia tăng thêm khó khăn cho Sư phụ và tăng thêm gánh nặng mà Ngài phải chịu đựng cho tôi – những gánh nặng mà tôi không bao giờ có thể tưởng tượng nổi.
Một hôm, khi đang ngồi đả toạ, tôi đột nhiên ngộ ra: “Kẻ phạm sắc giới kia là giả ngã. Mình không được mang theo cảm giác tội lỗi ấy mà bước đi, đó chính là cái bẫy mà cựu thế lực đã an bài. Cảm giác tự trách bản thân này cũng là một cái bẫy – nó dẫn mình chìm ngày càng sâu hơn trong nỗi ân hận cho đến cuối cùng, khi nó có thể huỷ hoại mình. Tất cả những điều này là một phần của an bài hiểm ác của cựu thế lực để huỷ hoại mình.”
Sau khi ngộ ra điều này, tôi lập tức phủ định tất cả. Sư phụ giảng:
“Không phải là tu luyện trong những ma nạn mà chúng tạo thành, mà là khi không thừa nhận chúng thì chúng ta cũng đang tiến bước thật tốt trên con đường của mình; không thừa nhận ngay cả việc tiêu trừ biểu hiện ma nạn của bản thân chúng.” (Giảng Pháp tại Pháp hội Chicago năm 2004, Giảng Pháp tại các nơi IV)
Tôi nhận ra mình đã bị cựu thế lực can nhiễu. Tôi chưa bao giờ thực sự hiểu được lời giảng này. Tôi đã nhầm lẫn giả ngã – kẻ phạm tội – là chân ngã của mình, và cố gắng tu luyện bản thân trong ma nạn này. Bây giờ tôi ngộ ra: chính giả ngã mà cựu thế lực an bài đã phạm tội. Tôi không được thừa nhận nó. Nếu không, tôi sẽ không bao giờ có thể loại bỏ những chấp trước ấy, và sẽ bị mắc kẹt trong ma nạn này. Tôi sẽ bước trên con đường mà Sư phụ an bài, và kiên quyết phủ định, loại bỏ tâm sắc dục và cảm giác tự trách do cựu thế lực cưỡng ép vào. Đó không phải là chân ngã của tôi, và tôi không muốn nó.
Ngay khi phát xuất ra chính niệm ấy, thiên mục của tôi nhìn thấy mây mờ và sương lập tức bị xua tan. Trường vật chất màu đen đè nặng lên tôi bấy lâu nay đã bị chính niệm làm cho tan biến ngay lập tức. Tôi biết mình đã ngộ Pháp đúng rồi! Tôi bất chợt minh bạch rằng tu luyện là quá trình quy chính lại những gì bất chính trước đây. Hầu hết những lỗi lầm mà tôi từng phạm phải đã được quy chính trong Pháp rồi, sao tôi vẫn còn mắc kẹt trong nỗi ân hận vì chúng chứ? Đó chẳng phải chính là can nhiễu mà cựu thế lực sử dụng để ngăn cản tôi tu luyện sao?
May thay, tôi có Sư phụ và Đại Pháp, mới có thể kéo tôi ra khỏi nỗi thống khổ tuyệt vọng. Chính Sư phụ và Đại Pháp đã thức tỉnh tôi, cứu vớt tôi. Giây phút từ trong tâm tôi phát ra một niệm giác ngộ đó, toàn bộ những vật chất bại hoại và u ám trong trường không gian của tôi, cùng những can nhiễu và phá hoại đầy biến dị và hiểm ác đều lập tức bị thanh lý, trạng thái tu luyện của tôi cũng được đổi mới hoàn toàn.
Nhờ sự cứu độ từ bi của Sư phụ và sự trợ giúp của Đại Pháp, bây giờ tôi có thể ngồi song bàn, nâng cuốn thiên thư bằng cả hai tay, và học một lượt hai đến ba bài giảng với sự tập trung tuyệt đối. Tôi có thể tập trung khi phát chính niệm, và nhập tĩnh trong khi luyện công.
Không từ ngữ nào có thể diễn đạt được lòng biết ơn của con đối với ân cứu độ của Sư phụ. Đệ tử chỉ có thể tinh tấn trong tu luyện, tẩy tịnh hết những tội lỗi thì mới báo đáp được hồng ân của Sư phụ.
Con xin cảm tạ Sư phụ! Cảm ơn Đại Pháp!
Bài chia sẻ lý tính giữa những người tu luyện thường chỉ phản ánh nhận thức của cá nhân trong trạng thái tu luyện tại thời điểm viết bài, thiện ý giao lưu trên tinh thần cùng nhau đề cao.
Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2025/6/2/492806.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/8/7/229250.html