Bài viết của Thẩm Dung, phóng viên Minh Huệ

[MINH HUỆ 20-06-2025] Một tai nạn hay bệnh tật đôi khi có thể đẩy con người vào cảnh khốn cùng, thậm chí cướp đi sinh mệnh của họ. Tuy nhiên, cũng có những người may mắn và tìm thấy ánh sáng trong tuyệt vọng. Sau đây là câu chuyện về gia đình ông Triệu Hiệp Thành ở Đài Loan đã trải qua một bước ngoặt trong cuộc đời sau khi tìm thấy Pháp Luân Đại Pháp.

646f014f847953bf1d9e53a08aca6697.jpg

Ông Triệu Hiệp Thành (đầu tiên từ bên trái) cùng gia đình. Pháp Luân Đại Pháp đã mang lại những cải biến ấm áp cho cả gia đình ông

Ông Triệu Hiệp Thành, 62 tuổi, làm việc trong lĩnh vực Trung y. Hơn 20 năm trước, dù có công việc ổn định, ông vẫn luôn hy vọng một ngày nào đó sẽ phát tài và mang lại cho gia đình một cuộc sống tốt đẹp hơn. Ông thừa nhận rằng để thực hiện giấc mơ làm giàu, ông đã thử mọi cách, thậm chí nghiện cờ bạc và đầu tư vào chứng khoán phái sinh. Tuy nhiên, cuối cùng ông thường mất đi những gì mình đã thắng được.

Trong suốt khoảng thời gian theo đuổi danh lợi đó, nội tâm ông Triệu luôn mâu thuẫn và bất an. Cuối cùng, ông không chỉ làm mất một khoản tiền tiết kiệm lớn của gia đình mà còn kiệt quệ cả về thể chất lẫn tinh thần. Năm 2001, ông bắt đầu có triệu chứng tức ngực và khó thở. Ông đột nhiên sụt cân rất nhiều và bắt đầu bị mất ngủ. Để hồi phục sức khỏe, ông Triệu đã đến các bệnh viện lớn trên khắp Đài Nam (nơi gia đình ông sinh sống) và trải qua nhiều cuộc kiểm tra y tế khác nhau; tuy nhiên, nguyên nhân thực sự của căn bệnh vẫn không được tìm ra.

Gặp được Đại Pháp vào thời khắc quan trọng

Ông Triệu Hiệp Thành nhớ lại: “Cảm giác tức ngực, khó thở thực sự rất đau đớn, uống thuốc hay tiêm thuốc đều không giúp được gì.” Mãi đến lúc đó, ông mới nhận ra rằng một khi mất đi sức khỏe thì bao nhiêu tiền bạc cũng trở nên vô nghĩa.

Vào ngày 29 tháng 3 năm 2002, khi đi ngang qua khuôn viên Đại học Quốc gia Thành Công, ông Triệu nghe thấy một giai điệu du dương. Ông đi về phía âm thanh và thấy một nhóm người đang thiền định bên cạnh tấm biểu ngữ với dòng chữ “Pháp Luân Đại Pháp hảo.” Khung cảnh yên bình và thuần tịnh đã khiến ông vô cùng xúc động. Ông dừng bước và lặng lẽ quan sát.

Ngay lúc đó, một học viên Pháp Luân Công đã đến gần và mời ông cùng luyện công. Người học viên đó cũng cho ông biết rằng một khóa học chín ngày sẽ được tổ chức vào ngày 1 tháng 4 để hướng dẫn mọi người tập các bài công pháp miễn phí. Ông Triệu đã đăng ký ngay lập tức.

Trong khóa học chín ngày, ngày nào ông Triệu Hiệp Thành cũng chăm chú lắng nghe các bài giảng của Sư phụ Lý Hồng Chí. Nhớ lại cảm xúc của mình lúc đó, ông Triệu nói: “Trước khóa học chín ngày, cuộc đời tôi đang ở ngã ba đường. Sức khỏe của tôi đột nhiên suy sụp, tôi cảm nhận sâu sắc sự mong manh và vô thường của cuộc sống. Tôi luôn cảm thấy mình sắp đi đến cuối con đường. Vì vậy, khi lần đầu tiên nghe các bài giảng của Sư phụ, tôi đã vô cùng xúc động.”

Ông Triệu bắt đầu nghĩ rằng có lẽ ý nghĩa của sinh mệnh không phải là để phát tài và hưởng thụ, mà là để bước trên con đường tu luyện phản bổn quy chân và tìm thấy bến đỗ chân chính của sinh mệnh.

Vào thời điểm đó, cân nặng của ông đã giảm mạnh từ hơn 70 kg xuống chỉ còn hơn 60 kg và ông đã bị mất ngủ suốt sáu tháng. Tuy nhiên, sau khi trở về nhà vào buổi tối đầu tiên của khóa học chín ngày, kỳ diệu thay, ông Triệu đã ngủ một giấc ngon lành. Trải nghiệm ngủ say suốt đêm khiến ông vừa kinh ngạc vừa xúc động, cảm giác như vừa tỉnh dậy sau một cơn ác mộng dài. Điều đó cũng củng cố quyết tâm của ông để tiếp tục con đường tu luyện của mình.

Thực hành Chân-Thiện-Nhẫn trong cuộc sống hằng ngày

Sau khi ông Triệu bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công, ông đã xem nhẹ tiền bạc hơn rất nhiều. Ông giải thích: “Tôi hiểu rằng con đường nhân sinh đã được an bài. Những gì thuộc về mình thì tự nhiên sẽ đến, còn nếu cố tranh giành những gì không thuộc về mình thì sẽ bị mất đức.” Ông Triệu cũng cố gắng áp dụng những thể ngộ của mình trong tu luyện vào cuộc sống gia đình.

Ví dụ, mâu thuẫn là điều không thể tránh khỏi trong một gia đình, ông Triệu Hiệp Thành và vợ là bà Nhất Huệ đôi khi cũng tranh cãi do khác biệt về quan điểm. Tuy nhiên, kể từ khi tu luyện, ông luôn mỉm cười và bình tĩnh khi đối mặt với mâu thuẫn. Ông thừa nhận: “Trước đây tôi thường có mâu thuẫn với vợ, nhưng sau khi tôi bắt đầu hướng nội để tìm những thiếu sót của bản thân, những mâu thuẫn giữa chúng tôi cũng dần giảm đi.”

Ông Triệu biết rằng với tư cách là một người cha, mỗi lời nói và hành động của ông đều có ảnh hưởng sâu sắc đến con cái, vì vậy ông bắt đầu từ những điều nhỏ nhặt trong cuộc sống và dạy con gái Triệu Đình Dự trở thành một người lương thiện, chân thành và bao dung.

4e459e934094b366a18f0b62391badc9.jpg

Ông Triệu Hiệp Thành (bên phải) và con gái Triệu Đình Dự (bên trái). Sau khi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công, ông Triệu thường nhắc nhở con gái đối mặt với những thử thách trong cuộc sống bằng nguyên tắc Chân-Thiện-Nhẫn.

Con gái ông, cô Triệu Đình Dự, cho biết: “Trong những năm tháng thiếu niên, cháu đặc biệt thích trò chuyện với cha vì lời của cha thường nhắc nhở cháu rằng chỉ cần đối mặt với mọi việc bằng sự chân thành, thiện lương và bao dung, cháu sẽ có thể vượt qua mọi khó khăn một cách suôn sẻ.”

Trong một kỳ thi ở trường, giáo viên đã chấm nhầm cho Đình Dự điểm cao hơn số điểm thực tế. Cha em đã nhắc em báo lại với giáo viên. Mặc dù điểm của em sẽ bị hạ xuống, nhưng ông nhấn mạnh rằng chúng ta phải luôn sống thật với chính mình.

Cô Đình Dự nhớ lại: “Mặc dù lúc đó cháu chưa bắt đầu tu luyện, nhưng qua lời dạy của cha, cháu hiểu rằng dù có chuyện gì xảy ra, cháu cũng nên đối mặt với mọi việc một cách bình tĩnh và giữ vững sự lương thiện và trung thực khi đối mặt với khó khăn.”

Thay đổi quan niệm sau một cú sốc

Trong một thời gian dài, vợ ông Triệu là bà Nhất Huệ vẫn còn do dự về việc tu luyện Pháp Luân Công. Một ngày nọ, ông Triệu lại thúc giục bà tu luyện, bà đã tức giận đáp lại: “Nếu anh cứ ép em tu luyện Pháp Luân Công thì chúng ta ly hôn đi.” Sự từ chối và khước từ của bà khiến ông đau lòng, nhưng ông đã chọn lùi lại một bước. “Có lẽ thời cơ vẫn chưa đến,” ông nghĩ. “Mình sẽ gạt bỏ tâm nóng vội của mình và để mọi việc thuận theo tự nhiên.”

Năm 2014, một người bạn thân của bà Nhất Huệ bị chẩn đoán mắc bệnh ung thư. Tin xấu đột ngột này khiến bà suy ngẫm sâu sắc về ý nghĩa của cuộc sống. Bà nói: “Sau khi đến thăm bạn trong bệnh viện, tôi không thể bình tĩnh lại trong một thời gian dài. Rồi tôi chợt nghĩ đến cuốn Chuyển Pháp Luân, thế là tôi lấy sách ra và bắt đầu đọc lại.”

Khi đọc hết trang này đến trang khác, bà Nhất Huệ cảm thấy vô cùng xúc động, trước đây bà chưa từng trải qua cảm giác này. “Sau khi đọc xong cuốn sách, tôi đứng trước ảnh Sư phụ và thành tâm nói: ‘Con thực sự muốn tu luyện.’ Thật là kỳ diệu. Lúc đó, sức khỏe của tôi không được tốt lắm, nhưng khi tâm nguyện tu luyện khởi lên, những cảm giác khó chịu mà tôi từng có đã dần dần tan biến.”

Bước đi đúng hướng

Con gái của họ, Triệu Đình Dự, từ nhỏ đã ốm yếu và nhiều bệnh tật. Em đã phải phẫu thuật thoát vị và mắc bệnh hen suyễn bẩm sinh. Ngay cả những hoạt động thể chất nhẹ hoặc uống đồ uống lạnh cũng có thể gây ra cơn hen suyễn. Ông Triệu cho biết: “Từ nhỏ Đình Dự đã phải chịu rất nhiều khổ sở, chúng tôi luôn rất lo lắng vì chỉ một sơ suất nhỏ cũng có thể khiến cháu ngạt thở và tử vong.”

Khi Đình Dự học lớp ba, cha em bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công, không khí trong nhà đã dần thay đổi. Có nhiều tiếng cười hơn và ít cãi vã hơn, cả gia đình trở nên hòa thuận và tràn đầy năng lượng. Những thay đổi này đã chạm đến em một cách sâu sắc, khiến em tràn đầy lòng ngưỡng mộ và tin tưởng vào Pháp Luân Công. Mười năm sau, ở tuổi 19, Triệu Đình Dự đã tham gia một khóa học Pháp Luân Công chín ngày, cả tâm và thân của em đã trải qua một sự chuyển biến kỳ diệu.

Làn da xanh xao của em trở nên hồng hào, căn bệnh mãn tính của em đã biến mất không một dấu vết. Em vui vẻ nói: “Bây giờ cháu có thể chạy và ăn kem mà không có vấn đề gì!”

Việc phục hồi sức khỏe đã giúp Đình Dự nhận ra giá trị của việc tu luyện tâm tính và em bắt đầu suy ngẫm về mối quan hệ của mình với gia đình. Em nói rằng sự kỷ luật nghiêm khắc của mẹ trong quá khứ đã khiến em ôm giữ lòng oán hận, khi nhận ra điều này, em đã tự nhủ rằng mình phải buông bỏ những cảm xúc này.

Em nói: “Thật kỳ diệu, khi cháu quyết tâm buông bỏ tâm oán hận, dường như hơn 90% những cảm xúc tiêu cực đó đã biến mất ngay lập tức. Từ lúc đó, thái độ của cháu đối với mẹ đã thay đổi hoàn toàn. Cháu đã sẵn lòng chia sẻ cảm xúc của mình với mẹ hơn. Mối quan hệ mẹ con đã được cải thiện.”

Trải nghiệm này đã giúp Đình Dự nhận thức được sự kỳ diệu của tu luyện và nỗ lực áp dụng nguyên tắc Chân-Thiện-Nhẫn trong công việc của mình. Em nói: “Mỗi ngày, chúng ta gặp phải vô số tình huống khác nhau. Nếu không có đức tin, rất dễ gặp phải thất bại và mất phương hướng. Nhưng thông qua tu luyện, dù hoàn cảnh có khó khăn đến đâu, cháu cũng có thể bình tĩnh đối mặt với mọi việc, nhiều thử thách trong cuộc sống đã được giải quyết một cách dễ dàng.”

Lời kết

Việc tu luyện Pháp Luân Công đã mang lại lợi ích sâu sắc cho cả ba thành viên trong gia đình ông Triệu, cả gia đình đã có những thay đổi đáng kể và ấm áp, từ trong ra ngoài. Họ cảm thấy Pháp Luân Công là một món quà vô giá đối với mỗi cá nhân và mỗi gia đình.

Cô Triệu Đình Dự nói: “Cháu rất biết ơn vì đã có cơ hội tu luyện Pháp Luân Công. Nếu không có Pháp Luân Công, có lẽ cháu đã không thể giữ được một trái tim ngay chính và thuần khiết. Cháu biết rằng nhiều người ban đầu chỉ xem Pháp Luân Công như một hình thức khí công, nhưng sau khi tìm hiểu thêm, họ nhận ra rằng nó thực sự khác biệt. Nó có thể thay đổi hoàn toàn một con người từ sâu thẳm trong tâm hồn. Cháu hy vọng rằng mọi người sẽ cùng tu luyện để có thể tự mình trải nghiệm sự vĩ đại và vẻ đẹp của Đại Pháp.”

Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2025/6/20/496286.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/6/22/228588.html